Capo 4
1. [Em]Xin đường phố lặng [Em]yên, để [Am]nghe tiếng con tim thều [Em]
thào. [Em]Xin người hãy lặng [D]yên, để [Am]cho tiếng khóc vọng trời
[Em]cao.
Cỏ [E7]cây đeo tang khóc lá vàng về [Am]cội.
[Am]Nhành cây xanh um bóng hình chơi [Em]vơi.
Mặt Trời [Am]ơi xin chiếu soi một phận [D]người.
Để ra [Am]đi không ai thấy mặt [B7]người.
Ngàn trùng xa [Em]cách, tiếng chim như lạc [Am]đàn.
Gọi mầm yêu [G]thương cho xanh màu lá [B7]non.
Cuộc đời dương [Em]thế rồi ngàn năm vẫn [Am]thế !
Chỉ có yêu thương vô [D]bờ.
Trái tim [B7]yêu không chết bao [Em]giờ.
2. [Em]Ôi ! Cuộc sống hợp [Em]tan, tùy [Am]duyên hóa thân nơi địa [Em]
đàng. [Em]Mang hạt giống niềm [D]tin, tình [Am]yêu cho đi là hành [Em]trang.
Niềm [E7]vui bao năm bỗng tan theo một [Am]chiều.
[Am]Lợi danh vui thú thật phù [Em]du.
Còn lại [Am]chi khi trái tim yêu lợi [D]nhiều.
Còn lại [Am]chi khi mắt nhớ đêm [B7]dài
Ngàn trùng xa [Em]cách, tiếng chim như lạc [Am]đàn.
Gọi mầm yêu [G]thương cho xanh màu lá [B7]non.
Cuộc đời dương [Em]thế rồi ngàn năm vẫn [Am]thế !
Chỉ có yêu thương vô [D]bờ.
Trái tim [B7]yêu không chết bao [Em]giờ.
(Để kết)
[A]Ôi ! Tình [F#m]yêu lau khô giọt nước [B7]mắt.
Niềm tin dẫn [B7]lối rắc gieo tình [E]người.