Phải chăng [G]anh người đã [C]mang đến em đóa [D]hoa
Mùa [Em]hè mà ta hẹn [Am]ước chỉ có [D]anh với em biết [G]thôi
Chiều hoàng [Bm]hôn có đôi chúng ta mà sao giờ [Em]đây anh vội xa
Người cứ [A]thế ra đi chờ mong chi [D]nữa.
Phải anh [G]không người có [C]thương tiếc hay vấn [D]vương
Rồi [Em]một ngày anh sẽ [Am]thấy nguyện ước [D]sâu trong em bấy [G]lâu
Lòng thầm [Bm]mong ta luôn có đôi chờ mong mới [Em]đến mùa hè đó
Để giây [A]phút yêu thương ngọt ngào bao đắm [B7]say.
Người yêu [Em]ơi anh [Am]có thấu chăng lòng [D]em
Anh [G]có mãi yêu mình [C]em anh [Am]có ước mong hè [B7]đến hay chăng?
Người yêu [Em]ơi xin [Am]anh chớ nên hoài [D]nghi
Em [G]đây chỉ yêu mình [C]anh mong [Am]anh một lần nhìn [D]thấy tình em đắm [G]say.
VERSE 2
Phải chăng [G]anh hãy cất [Am]tiếng hát vang câu [Bm]ca
Bài [Em]nhạc mà ta ngân [Am]nga lời [D]hát thay tiếng yêu đắm [G]say
Bài tình [B7]ca em đang hát lên, chỉ dành cho [Em]mỗi riêng người thôi
Hãy để [A]những câu ca được ở mãi bên [B7]anh.