Capo 4
1. Em đi [Em]nhé từ nay chào vĩnh [Am]biệt
Một cuộc [D]tình tha thiết tháng ngày [G]qua
Người đi [Am]đi đừng mắt lệ nhạt [Em]nhòa
Đừng dối [Bm]gạt đừng lừa ta thêm [B7]nữa.
Ta từng [Em]sống giữa hàng ngàn câu [C]hứa
Từng yêu [B7]thương từng bữa đứng chờ [Em]mong
Giờ người [Am]đi nghe quặn thắt cõi [Em]lòng
Chiều bến [B7]vắng nhìn dòng sông cô [Em]quạnh.
ĐK:
Thuở vào [E]yêu ta ôm nhiều mộng [G#m]tưởng
Nên bây [C#m]giờ như pho tượng không [E]hồn
Đứng trời [G#m]trồng làm bạn cùng mây [A]gió
Cứ vờ [F#m]vật cô đơn theo ngày [B7]tháng.
Cuộc đời [E]ta đã gặp nhiều bất [G#m]hạnh
Có sá [C#m]gì chỉ một mảnh duyên [E]tình
Phận bèo [G#m]trôi nên người đành xa [A]bến
Mặc kiếp [B7]số long đong theo tuổi [Em]đời.
2. Tình đôi [Em]ta hãy xem là dĩ [C]vãng
Chẳng đáng [B7]đâu chẳng đáng để luyến [Em]lưu
Sông tuy [C]hẹp chẳng [B7]bắc nỗi nhịp [Em]cầu
Thì thôi [D]nhé cơ cầu thêm chua [B7]chát.
Người đi [Em]đi mặc ta đời phiêu [Am]bạt
Giữ bến [B7]tình mãi hát khúc sầu [Em]bi
Tan vỡ [C]rồi thuở [B7]mộng ước xuân [Em]thì
Người ơi [B7]hãy! Đi đi đừng ngoảnh [Em]lại.