Capo 4
[D]Mời anh về thăm quê hương [D]em,
có dòng sông Đáy trong [A]xanh hiền [D]hòa.
Quanh [G]năm chở năng phù [Em]sa,
để người đi xa lòng [A7]luôn vẫn [D]nhớ.
Cánh [Bm]đồng lúa hát mênh [Em]mang,
và tình [A7]em vẫn luôn đợi [D]chờ.
[D]Người ơi ! Ai [G]về thăm đền Trần [D]Thương.
Nghe [Bm]trong câu ca em [D]hát.
[D]Tháng giêng náo nức muôn [Bm]người
Tam Chúc [Em]ơi cùng đi lễ [D]Chùa.
Núi [G]Ngọc như một bức [G]tranh.
Và núi [D]Cấm xinh đẹp nên [A]thơ [A7].
[D]Người ơi ! Ai [G]về thăm đền Tiên [D]Ông.
Ai [G]qua Kẽm Trống hữu [G]tình.
[A]Chùa Bà Đanh vang tiếng chuông [Bm]ngân.
Thăm [Bm]đền Vũ Điện, Lãnh [Em]Giang [A7].
Bát cảnh [Em]sơn mênh mang tình [A7]người
Người [D]đi người có nhớ [G]mình.
Ngàn năm văn [D]hiến Hà Nam đẹp [C]xinh.
Quê [D]hương non nước hữu [Bm]tình.
Em đưa anh [A7]về… về… [A7]với Hà Nam [D].