Capo 3
Em phải [C]chờ bao lâu, ngẩn [Am]ngơ bao lâu
Sẽ [F]nhìn ra anh trong nhân gian [G]to thế này
Xuân, [C]hạ, thu, đông qua, em [Am]đứng ngay đây
Anh có [F]thấy, ánh mắt của em luôn tìm[G] kiếm anh đấy
Em sẽ [C]chờ anh thêm, sẽ [Am]chờ anh thêm
Nhưng nhất [F]định hãy đến trước khi em [G]đau quá nhiều
[Em]Bởi người ta nói khi một ai [Am]đau quá nhiều
Sẽ không [Dm]còn dám yêu thương ai bằng [G]hết cả con tim
Hãy gặp em [C]trước khi em 25 khi em còn [Am]mộng mơ rất nhiều
Bởi vì là [F]trước khi em 25, em cần một [G]ai đó chở che
Mong manh [Em]như cánh diều lạc vào giữa [Am]cánh đồng mênh mông
Anh là [Dm]cơn gió nâng niu đưa em [G]về...
Hãy gặp em [C]trước khi em 25 khi nỗi buồn [Am]em chưa đủ nhiều
Còn niềm tin [F]với yêu đương kia sẽ không làm [G]anh thấy tổn thương
Vết son [Em]trên đôi môi em chờ người [Am]làm nó nhoè đi
Anh là người [Dm]ấy đấy, Anh là [G]người ấy đấy, em chờ [C]anh!
[C]Em sẽ chờ người đến, [Am]người sẽ làm dịu mát tâm hồn em
[F]Cây khô nhờ người chăm bón mà 1 [G]ngày nở rộ cả nơi đường quen
[C]Người đừng lặng im giấu [Am]kín, sẽ chẳng hề chôn [F]sâu, mà tỏ [G]bày
RAP:
Trạm đèn đỏ vô tình đã [C]dừng chân anh, Sorry baby anh đến trễ
[Am]Nếu điều đó tệ hãy tha thứ khi có [F]thể 23 24 năm xuân trôi [G]qua
Em mang nhiều tổn thương ngổn ngang ngàn khó [Em]dễ Từng khóc và từng đau
Anh sẽ là cơn [Am]mưa tưới bông hoa xinh ươm màu
Cánh diều ngược [Dm]gió, để anh đương đầu
Đặt niềm tin mình thuơng [G]vào Nếu lỡ xa hai phương nào.
Hãy gặp em [C]trước khi em 25 khi em còn [Am]mộng mơ rất nhiều
Bởi vì là [F]trước khi em 25, em cần một [G]ai đó chở che
Mong manh [Em]như cánh diều lạc vào giữa [Am]cánh đồng mênh mông
Anh là [Dm]cơn gió nâng niu đưa em [G]về...
Hãy gặp em [C]trước khi em 25 khi nỗi buồn [Am]em chưa đủ nhiều
Còn niềm tin [F]với yêu đương kia sẽ không làm [G]anh thấy tổn thương
Vết son [Em]trên đôi môi em chờ người [Am]làm nó nhoè đi
Anh là người [Dm]ấy đấy, Anh là [G]người ấy đấy, em chờ [C]anh!
Hãy gặp em [C]trước khi em 25 khi em còn [Am]mộng mơ rất nhiều
Bởi vì là [F]trước khi em 25, em cần một [G]ai đó chở che
Mong manh [Em]như cánh diều lạc vào giữa [A7]cánh đồng mênh mông
Quá nhiều [Dm]cơn gió mang em đi [G]xa đến mãi xa…
Xa thật [C]xa…[Am] Anh [F]có thể đến mang em về được [G]không?
Đến xoa [Em]dịu, chữa lành [Am]em được không? [Dm] [G]
Em đợi [C]anh đã đến [Am]bây giờ Sao [F]chẳng có thấy một tín hiệu hồi [G]âm
Có lẽ [Em]nào lại một [A7]năm nữa qua nước [Dm]mắt em rơi kìa anh đến lau [G]đi.
em chờ [C]anh!