Capo 4 [Am]
1.
[Am] Hồng trần nhiều ái ố bao khổ [Em] đau cũng bởi kiếp người
[F] Ngày nào còn lắng [G] lo lo bộn [C] bề ngổn ngang dòng đời
[Am] Rồi ngày trả duyên tới vứt bỏ [Em] đi phong ba, ái tình
[Dm7] Tìm về nơi hữu [Em7] duyên cứu độ nhân [Am] sinh.
2.
[Am] Miệng cười tay ôm bát đôi bàn [Em] chân đã dần chai sạn
[F] Bộ hành khắp thế [G] gian một tăng [C] ni đức tâm từ bi
[Am] Người hiền kẻ sân si cũng đều [Em] mong phúc gia vẹn toàn
[Dm7] Chẳng một câu oán [Em7] than khổ hạnh nhân [Am] gian.
Điệp Khúc:
Nhặt vải ven [F] đường ráp cà sa
Hoá duyên độ [Em7] kiếp chốn ta bà
Dẫu bao chướng [Dm7] ngại, tâm buông [G] xả
Soi đường chánh [C] pháp khắp gần [G] xa.
Không màng lợi [F] danh chốn phồn hoa
Nhất tâm mười [Em7] ba pháp đầu đà
Không tham, sân [Dm7], si không luyến [Em7] ái
Luôn từ bi [Am] chẳng ghét một ai.
Cơm ngày một [F] bữa chẳng cần hơn
Chúng sanh cầu [Em7] phước đức vô lượng
Nghe câu “Nam [Dm7] Mô” sao ấm [G] áp
Mong người vạn [C] lý luôn bình [G] an.
Đầu trần chân [F] đất không thở than
Nắng mưa bủa [Em7] vây cũng không màng
Đêm về nghĩa [Dm7] trang đầy lạnh [Em7] lẽo
Bóng người thiền [Am] giữa chốn cô liêu.