1. Dạy con làm người Việt Nam
Đi đứng, nói năng nhẹ nhàng
Dạy con làm người Việt Nam
Cười khe khẽ, giữ nét đoan trang
Quý làn da Đông phương biển tặng
Vị mặn mòi khơi xa đã thấm trong ta
Thương mái tóc dài, vương vấn mắt ai
Dịu dàng nét sóng vỗ những nhánh sông dốc gồ.
2. Dạy con làm người Việt Nam
Chân chất, sắc son, vẫy vùng
Dạy con làm người Việt Nam
Bại không nản, thắng chẳng kiêu hùng
Chí làm nên công danh miệt mài
Sự học mà làm nên rạng rỡ tương lai
Vươn trên đất cằn, gian lao khó khăn
Ngàn đời đứng trước sóng, không cúi đầu bão giông.
Chorus:
Con, là người Việt Nam
Ta, là người Việt Nam
Thì thương lúa non ngoài đồng xa
Thì thương khói lam trườn mái lá
Bóng đa sân đình hồn thiêng, sen hồng thơm ngát lòng mình
Càng thương tháng năm đời mẹ cha
Càng thương khổ đau nhọc nhằn qua
Có đi trăm đường ngàn
phương, vẫn hoài nặng tình quê hương.
(Fine).