Capo 2
Nhìn mình trong [Em]gương anh nhận ra điều anh [Bm]thiếu
Với [Am]em anh đã nhắm mắt nuông [Bm]chiều
[Em]Kệ người vui không? Hay đêm mưa [Bm]giông cần hơi ấm
Bởi [Am]em đâu nào chịu được tối [Bm]tăm!
Nhiều ngày trôi [Em]đi anh đã sai vì anh [Bm]nghĩ
Dốc hết tâm [Am]can chắc chắn chữ Thương không [Bm]tàn!
[Em]Lâu đài mộng mơ, còn mình [Bm]anh vỡ tan
[Am]Chìm sâu trong cơn miên [Bm]man.
Anh đã giữ lấy em như ngọn [Em]nến tôn thờ
Để phút chốc gió lốc thổi đi còn [Bm]hơi sương mờ
Nhắm mắt cố xóa bức tranh ngày [Am]xưa nàng vẫn cười thế mà
Ta đã tự đi qua nỗi [B7]đau?
Xin lỗi đã giữ em như một [Em]tấm hình cất vào gối nằm
Nên mãi chẳng thấy cánh hoa kia nở [Bm]đêm về xinh đẹp giữa trời
Hạnh phúc vỡ [Am]tan, cơn gió đi hoang người đi về nơi đầy nắng [B7]ấm
Chỉ có mỗi anh đây bão giông ở trong [Em]lòng!