[Em]Như là bao nhành hoa ở tuổi đôi mươi [D]
Đôi môi [C]em luôn mĩm cười [Bm]
[Em]Em thì đâu cần xinh như bao người khác[D], nhưng em luôn có cách riêng [C] [Bm]
[C]Vóc dáng kiêu sa em đan[D]g làm tôi không chớp mắt [Bm] [Em]
[C]Khác với em nên bao nh[D]iêu Gièm Pha kia xuống lời… [Bm] [Em]
[Em]Người ta nói em đâu còn nguyên, người đ[D]ời phê phán em chỉ lặng yên,… [C] [Bm]
[Em]Vài câu nói phút chốc lại quên thôi em c[D]hìm vào cơn say…. Vì, [C] [D]
[C]Đó là cách em sống và ch[D]ính là cách em chọn, [Em]
[C]Em muốn được có tình yêu chỉ trong một[D] đêm nhanh gọn. [Em]
Thế nên [D]em mới như vậy thôi. [C] [Bm]
[C]Có nơi nào để quên người[D] em thương nhớ không? [Bm] [Em]
[C]Nắng hoang tàn cuốn đi từng cơn g[D]ió đông. [Bm] [Em]
[C]Biết sẽ là một giấc mơ [D], buổi chiều hôm ấy nhìn em thật lâu [Bm] [Em]
Nhìn vào mắt an[Am]h đi, em thấy được gì k[D]hông em? [Em]