Capo 4
Anh [C]biết là mua [Em]thu sẽ qua và [Dm]em cũng đi [G]xa
Để [C]anh nhận ra thế [Em]giới quanh anh chẳng [Dm]còn gì chẳng [G]còn chi
Và [C]em ở đâu giữa [Em]chốn thênh thang giữa [Dm]dòng người ngược [G]xuôi
[C]Đêm chờ đông anh [Em]thấy cô đơn [Dm]em lạ lẫm tìm [G]anh trong bơ vơ
Đàn hoa [C]giấy vẫn ở đấy vẫn chờ [Em]em quay về
Giàn hoa [Am]giấy không còn thấy em cười [F]vui nữa rồi
Ngày hôm [C]ấy anh nhìn thấy em cùng [Em]ai vui đùa
Nhành hoa [Am]giấy vẫn ở đấy nhưng [F]không chờ [C]em
Chờ [Em]em chờ [Am]em [F].....!
Rap :
Anh [C]gửi yêu thương kia cho em, một lòng chờ hình bóng người trở lại
Mỏi mòn, [Em]trong bao nhiêu đêm dài, giờ ngẫm lại thấy bản thân thật khờ dại
Cô đơn đã [Am]lâu, nhớ em điên đầu, liệu rằng em có bao giờ hiểu thấu?
Mà giờ cái [F]nghĩa nặng tình sâu cùng bao yêu thương lại thoáng chốc phai màu
Khoảnh khắc [C]anh đứng giữa đất trời, ngắm áng mây xám xịt rồi nghĩ ngợi
Rằng ngày [Em]ấy sao em đi vội, bỏ anh lại đây trông ngóng vậy thôi
Vòm [Am]trời trông cao vời vợi, chứa đựng thắc mắc và những câu hỏi
Và rồi [F]anh bỗng thấy chới với, khi thấy rằng em không còn đợi
Em, [C]anh nghĩ cố yêu người không yêu mình là quá ngu si và liều lĩnh
[Em]Trước đây thì anh đã thật sự yêu em hơn bản thân mình
lúc [Am]mà em nở nụ cười, và ôm hôn người con trai ấy
Thì anh [F]biết em đã chẳng thèm đợi, vậy tình cảm này nên dừng lại tại đây
Vậy là [C]thôi, kỉ niệm đôi mình anh đành cất
Và coi em [Em]như người bạn đã đến bên cạnh khi anh cô quạnh nhất
Dù rằng sau [Am]đó em vội ra đi, bảo anh dùng nhành hoa giấy làm tín ước
Vô tình để [F]lại hương tóc làm ta si, anh vẫn sẽ vượt qua và tiến bước.