Thế [Dm]giới này là của anh và anh có [C]quyền đi với em
Bất [C]sáng tất cả đèn xanh,anh [C]chạy thật nhanh
Với [Bb]em kề bên vai và chai champaine em cầm trên tay
Hết đêm [C]nay uống không say đến ngày mai tiếp vài chai
Em [Dm]thích gì anh cho đó,em thích bentley anh vẫn cho
Em thích [C]villa anh vẫn lo,cho đến LV anh cũng có
Chỉ [Bb]cần em chới với anh là cả thế giới này thuộc về em
Chỉ [C]cần em đi với anh là những vấn để của em anh dẹp
Nhưng em [Dm]ơi đó là nếu,đó là mơ em vẩn rất kêu
Thằng [C]cường nó đi với em trong Ferrari còn anh thì kiếu
Anh lớn [Bb]lên từ đường phố chỗ xe hơi không có đường vô
Chỗ công [C]nhân ăn mì = xô,mỗi khi mưa xuống hứng nước = tô
Chỗ em [Dm]gọi là căn hộ còn chõ anh ở họ gọi là ổ
Thế [C]giới anh xài tiền việt còn thế giới em xài tiền đô
Em đổ [Bb]xăng thì được đầy bình còn anh đổ 5000 nó không cho đỗ
Đi ngoài [C]đường anh gặp được em anh xin số thì em say noooooo
Thu [Am]đến và đi như những gì đã sắp đặt
TRANG giấy [F]trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu [C]vơ câu hát, có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
EM nhẹ [G]bước chân qua, bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng
CÓ hay [Am]không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng
BIẾT lúc [F]nào anh có thể lại được gặp, em một lần nữa
LÀ khi [C]đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
ANH yêu [G]em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
[Am]YÊU…! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
EM là mảnh ghép [F]cuối cùng anh còn thiếu
NHIỀU đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
LẮM [C]những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
[G]KHÔNG…! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu.
Cánh cửa [Am]hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn [F]bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng…
AmLê đôi chân bơ vơ anh đã hụt hẫng thật [F]nhiều (Thật nhiều)
Sao anh không thể ngăn nước mắt nhạt [C]nhoà (Vì ai…?)
Đành ôm bờ vai lạnh cuối [G]thu
Cho anh thêm [Am]ngậm ngùi… (Vì anh…)
Cho bao nhiêu yêu thương [F]vút bay…
Cho bao nhiêu yêu thương [C]mãi xa… (Mãi xa)
Xa cuối tận [G]chân trời…
Rap Verse 2: (Mr.T)
Hà [Am]Nội có lẽ đẹp nhất về đêm…
Cũng chính là [F]lúc ôm em thật chặt
băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến
Nhắm mắt chạm [C]nhẹ nỗi đau miền ký ức không tên
Giật mình chợt nhớ anh không [G]thể với đến
Chỉ là giấc mơ quá êm đềm
Trọn vẹn 1 vòng [Am]tay dịu êm…
Rồi cứ man mác vu vơ, ngẩn ngơ [F]chờ đông tới…
Liệu rằng 1 mai sẽ còn, thấy nhau [C]trên đường đời…
Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi
[C]Con đốt điếu cần, để cúng cho di lặc
Cám [Em]ơn người đã ban quần áo con đang mặc
Chén [Am]cơm con đang ăn, cọng cần con đang cắt
Cuộc [F]sống của con hôm nay, con cám ơn người đã để mắt tới [C]con
Cuộc sống này có bao nhiêu điều đẹp
Nhìn [Am]đâu đâu cũng đẹp từ cây bông cho đến đôi dép
Cây [Dm]đẹp, nhà đẹp, ngoài đường các em gái đang chạy [G]xe trên đường nguyễn trải
Em thẹn nhìn con
[C]Con đang được bay, bay như người say
Quên đi [Em]hết cuộc đời này, nếu con chết đêm nay
Cũng phải [Am]hút cạn điếu này, nghe một bài nhạc thật hay
Tận [F]hưởng đến giọt cuối cùng mặc kệ rượu cay
Một [C]điếu, cho anh em, người cùng con vào sinh ra tử
Một [Am]điếu, cho cha mẹ, tội bất hiếu này khó tha thứ
Một [Dm]điếu, dành cho trời, một điếu, dành cho đất
Một [G]điếu, dành cho những người lạy trước bàn thờ khi con mất.