BIỂN CẠN
Nguyễn Kim Tuấn
Có người từ lâu nhớ thương biển[Am]
Ngày xưa biển xanh[Dm] không như bây giờ biển là hoang vắng[G]
Lời tôi nhỏ bé[C], tiếng gió thét cao[E7], biển tràn nỗi đau[Am]
Tình em quá lớn sóng cũng vỡ tan[G] đời tôi đánh mất[C]
Giấc mơ không còn[Em], biển xưa đã cạn[Am]
Vắng em trên đời[G] biển thầm than khóc ngàn lần với tôi[C].
Cùng tôi biển chết[Em], cùng em biển tan[Am]
Ngàn năm nỗi đau[F], hóa kiếp mây ngàn[E7], cô đơn biển cạn[Am].
Có người hẹn tôi cuối phương trời[Am]
Biển xưa lắng nghe[Dm] trắng xóa nỗi niềm, biển không lên tiếng[G]
Đời tôi nhỏ bé[C] trước những khát khao[E7], biển tràn nỗi đau[Am]
Tình em quá lớn với những đam mê[G] làm nên oan trái[C]
Sóng ru não nề[Em], hải âu không về[Am]
Vắng em trên đời[G], biển thầm than khóc ngàn lần với tôi[C].
Cùng tôi biển chết[Em], cùng em biển tan[Am]
Ngàn năm nỗi đau[F], hóa kiếp mây ngàn[E7], cô đơn biển cạn[Am].