Anh nợ em một câu [C] yêu thương cho mai này [D].
Xin hẹn nhau một kiếp [Bm] sống khác ta sum vầy [Em].
Ở nơi đó [Am] không phải lựa chọn [D] con tim hay lý trí [G/G7].
Dù ngày mai bão[C] giông ngập trời [D]. Dù em đã [Bm] yêu ai mất rồi [Em].
Vậy giờ anh [Am] học cách để yêu [D] một người tổn thương [Em].
Chuyện cũ [C] ấy qua lâu rồi [D],
Mà sao [Bm] em vẫn còn buồn [Em], Còn ướt [C] mắt hoen mi lệ [D],
Còn nặng [Bm] lòng hoài như thế [Em]. Người nói [C] em chẳng u buồn [D].
Mà trong [Bm] đêm say lệ tuôn [Em]. Và em nói [C] em chọn cô đơn [D],
Anh giờ chẳng thể [Bm] làm gì tốt hơn [Em].
Nhành hoa đó [C] đã úa rồi [D], Mà sao [Bm] em còn giữ mãi [Em],
Tình yêu đó [Am] đâu thể, Xanh [D] lại lần thứ hai [G/G7].
Xin em đừng khóc [C] nước mắt nhạt nhòa đôi mi [D], Anh vẫn tiếc [Bm] vẫn nhớ em vì [Em],
Hai [Am] đôi chân đã khác [D] đường đi [Em].
(Tình yêu ai chẳng muốn [C] ở bên người mà [D] mình thương,
Cùng [Bm] đi hết quãng đường [Em], Dù người con gái [Am] anh thương, Lòng vẫn[D] còn bao vấn vương [Em],
Bàn tay em [C] không ôm nổi muộn phiền [D], Em đừng buồn [Bm] em xứng đáng được bình yên [Em]…)2