Capo:4
Sài Gòn [Am] ơi những ngày gian [E] khó
Có nắng có [E7] mưa nhưng không có an [Am] lành
Khi sự [C] chết nằm trong khí [E] thở
Cuộc sống bây [E7] giờ trở nên quá mong [Am] manh.
Sài Gòn [Am] ơi, Sài Gòn ơi Sài Gòn ơi
Quý biết [Dm] bao khi được sống tự do
Hãy chung [C] tay vì thành phố yên [E7] bình
Không chỉ cho [G] mình và cho những người [E7] thân
Cho cộng [G] đồng cho dân tộc hôm [C] nay
Bước chân ai âm [E7] thầm, đường [Dm] phố vắng quạnh [F] hiu
[Dm] Khói thuốc phun mịt [E7] mù, nhạt nhoà áo trắng [Am] xanh.
Sài Gòn [Am] ơi, Sài Gòn ơi, Sài Gòn [F] ơi
Những hy [Dm] sinh không thể cứ hiển nhiên
Những đau [E7] thương không thể cứ triền [Am] miên
Vững tin [G] lên xây dựng lại cơ [E7] đồ
Cho những em thơ đến trường vui [Am] bước
Cho những tiếng cười vang xa vang [C] xa
[Dm] Phố đông vui mỗi [E7] chiều, hàng quán sáng đèn [F] đêm
[Dm] Tiếng lao xao tan [E7] tầm , bình minh đón ngày [Am] lên.