Verse:
Khi[G] ta ngước mắt nhìn trời xanh, bao[Em] nhiêu tinh tú mặt trời mặt trăng, vinh[C] quang
Chúa chiếu rạng trời cao, thưởng[D] ngoạn công trình Chúa lập sanh.
Ta[G] là ai mà Chúa phải bận tâm, ta[Em] là ai mà muôn loài phục tùng, ta[C] chỉ là cát
bụi là giọt sương mai[D] ta không thể hiểu
thấu tình yêu diệu kì.Thế[G] nhân là gì Chúa[Em] phải chịu chết, chính[C] trên thập tự
Chúa[D] tuôn dòng huyết.
Chorus:
Ta[G] là ai là con của Đức Chúa[Em] Trời, Ngài là Vua là Chúa của ta[C] suốt đời,
Chúa[C] là Đấng hằng có vô cùng,Ngài là[D] Đấng ta thờ tôn.
Ta[G] là ai là con của Đức Chúa[Em] Trời, ta được Chúa dựng nên một cách lạ[C] lùng,
Chúa Ngài yêu thương ta vô bờ ta được hưởng[D] cơ nghiệp Ngài ban, trong nước thiên[G] đàng.