1. Này em [C] ơi, trăm năm sau.
Những ưu [Em] phiền kia sẽ về đâu?
Biết cuộc [F] đời mình phù du lắm em [G]ơi
Ngày hôm [C] qua, em vui ca
Chớ sao [Em] hôm nay em buồn bã
Có sao [F] đâu, rồi sẽ qua thôi, có sao [G]đâu
ĐK: Và rồi nắng gió trong cuộc [C] đời theo thời gian, em biết đấy
Có sao [Em] đâu, em đôi mươi, em có thấy
Em có trong [F] tay, em với hôm [Fm]nay, chỉ một [G] lần
Mà này có biết khi mình [C] cười, em rạng ngời nhiều trông thấy
Trái đất [Em] đây, như khi xưa trăm năm quay
Nhưng đến hôm [F] nay, vui vì có em trong đời [C] này
3. Mà này em [C] ơi, không bao lâu
Những chuyến [Em] tàu đưa ta về nhau
Bắt chuyến [F] đầu hay đợi nhau, bắt chuyến [G] sau?
Cuộc đời này [C] vui bao nhiêu đâu
Có đôi [Em] câu em ơi thôi giận nhau
Khóc cho [F] sâu, cười cho [G] lâu
ĐK: Và rồi nắng gió trong cuộc [C] đời theo thời gian, em biết đấy
Có sao [Em] đâu, em đôi mươi, em có thấy
Em có trong [F] tay, em với hôm [Fm]nay, chỉ một [G] lần
Mà này có biết khi mình [C] cười, em rạng ngời nhiều trông thấy
Trái đất [Em] đây, như khi xưa trăm năm quay
Nhưng đến hôm [F] nay, vui vì có em trong đời [C] này