Em hay hỏi anh
Rằng anh yêu em nhiều không?
Anh không biết phải nói thế nào
Để đúng với cảm xúc trong lòng
Khi anh nhìn em
Là anh thấy cuộc đời anh
Là quá khứ và cả tương lai
Là hiện tại không bao giờ phai
Tình yêu trong anh vẫn luôn thầm lặng
Nhưng không có nghĩa không rộng lớn
Chỉ là anh đôi khi khó nói nên lời
Mong em hãy cảm nhận thôi
Cao hơn cả núi, dài hơn cả sông
Rộng hơn cả đất, xanh hơn cả trời
Anh yêu em, anh yêu em nhiều thế thôi
Vượt qua ngọn gió, vượt qua đại dương
Vượt qua cả những áng mây thiên đường
Dẫu có nói bao điều
Cảm giác trong anh bây giờ có lẽ
Hơn cả yêu
Người làm gió theo mây bay về trời
Người thì làm hồn cây thu lay nhẹ lơi
Người theo gót chân ai bao cuộc tình
Người đành hoài mong theo ai lặng thinh
Người gọi ta những đêm đông ồn ào
Chỉ để hỏi xem lòng ta ra sao…
Người chờ mong những yêu thương dạt dào
Vang nhẹ tên ai trong những chiêm bao
Người là ai, là ta hay là em hay là anh hay làm sao để biết
Người ngày mai rời xa hay sẽ
đến đây thật nhanh để rồi đi rồi tiếc..
Ta gọi tên ai gọi tên ai trong ta…
Và ta sẽ quên ai sẽ cho ai đi qua cuộc đời ta…
Rồi đi xa thấy nhớ
Nhớ cao nguyên chờ đợi
Mây lang thang đại ngàn
Con suối về đi hoang.
Rồi đi xa thấy nhớ
Đêm cao nguyên lửa trại
Đêm âm thanh của rừng
Đêm rượu cần men say.
Tôi như say tiếng cồng chiêng
Tôi như say hương cao nguyên đại ngàn
Tôi như say đất đỏ bazan
Tôi như say đất trời thênh thang.
Rồi đêm trăng thức giấc
Em cao nguyên rạng ngời
Tôi hoang vu cỏ dại
Con thú về lang thang.
Rồi đi xa thấy nhớ
Nhớ Ea Hleo, nhớ Ea Sup, nhớ Krông Năng.
Em đẹp thế Pleiku ơi
Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy
Ðôi mắt Pleiku biển đầy
Ngày hôm qua em chợt mang nắng tới
Chợt làm ngẩn ngơ đắm say anh chiếc hôn bối rối
Chợt làm nên câu ca, chợt làm mùa xuân qua
Đừng rời tay trong tay anh nghe mùa xuân ôi đắm say
Và rồi em nơi thật xa anh mang tình yêu không phôi pha
Mỉm cừơi khi bỗng nhớ em anh nâng câu hát
Hát yêu em thật nhiều, nhớ môi em thật nhiều
Muốn theo mây và gió nơi phương trời đó anh đợi ai
Nếu mây kia mang người yêu anh đi về nơi nào xa vời
Nếu xa xôi đành để riêng hai ta về hai phương trời
Có hay chăng không người yêu anh mong rành tim mình không rời
Để ngày đêm anh với anh mong một ngày không cách xa
Biết đâu mai đây là mây thênh thang ngừơi say bên mình
Biết đâu anh nhẹ nhàng nâng trên môi này câu ru tình
Biết đâu xa xôi chẳng thêm cho anh lẻ loi một bóng hình
Hãy tin rằng trái tim mình có riêng hình bóng em
Dù cho mình cách xa …
Vì anh đã yêu em chỉ mỗi em thôi.
Bao nhiêu năm rồi làm gì và được gì… ngày tháng
sao vội đi đôi khi không như ý… trôi qua bao nhiêu năm nữa có lẽ ta không ngây ngô… như bây giờ…
năm nữa có lẽ ta không ngây ngô… như bây giờ…
Bao nhiêu cho vừa từng ngày và từng giờ… cành
lá sao lặng im như thôi không mong nhớ… cho ta bao nhiêu năm nữa có lẽ bao nhiêu đây thôi…
bao nhiêu năm nữa có lẽ bao nhiêu đây thôi…
Cho ta nhìn thời gian trôi…
Em muốn quên đi chuyện lúc xưa
Anh cũng không quan tâm em hơn nữa
Trong chúng ta đâu ai có quyền níu kéo được nhau
Em muốn quên đi bao tháng ngày
Anh cũng mong hai ta cùng giữ lấy
Những giấc mơ khi xưa khép lại theo gió nhẹ trôi
Thôi cũng đành thôi...
Chú Tám đứng lên nhạc xập xình tưng bừng,
Cô Sáu kế bên cầm chung rượu mừng.
Tui đứng ngẩn ngơ ở phía sau cánh gà nhìn em hôn người ta.
Ôi biết nói sao đây chỉ là sinh viên nghèo
Đâu dám ước mơ được em trao tình này,
Duyên kiếp thế thôi nhìn em vui bên người đám cưới buồn cho tui.
Đám cưới em xin hát một bài, tình cảm vinahey sâu lắng á.
Tặng cho cô dâu chú rể đêm động phòng quẩy cho nó hăng (a)
Tay này em cầm ly rượu mừng tay kia cầm micro
Chưa kịp hát đã dzô dzô mấy cái nhà trai nhà gái liền đòi lên đô
Ngày xưa nắm tay em qua con kênh xanh xanh em nói em yêu anh
Tình yêu bao năm hẹn ước thề thốt sao bây giờ em bỏ anh đi nhanh.
Bụi chuối hú hí ngày nào, cầu tre nồng ấm ngày nao.
Tan hoang nát cả cõi lòng khi biết tin người ta trao em trầu cau.