Capo 1
Và tao lại [Dm]viết về từng tâm sự, [C]viết về những nỗi lo
[Am]Viết về những tham vọng mà [Dm]không ai sẽ đổi cho
Viết rồi cây bút cũng sẽ [C]dừng trên con đường đó
Nơi [Am]tao đi 1 mình, vắng những [Dm]thứ mọi người thường có
Và rồi 1 hôm tao chợt nhận [Dm]ra tao dần trở thành tất cả những [C]thứ mà tao ghét,
Ngay khi [Am]những con số ở trong ngân hàng kia [Dm]từng ngày càng to,
Cũng là lúc, tao quên mất đi mọi sức[C] mạnh tao đang có,
Là từ những [Am]con người tao đã chạm, và tao [Dm]quên không mang nó,
Tao vội né tránh để không đối diện gương mặt tao [C]thấy hiện trong gương mỗi ngày,
[Am]Sẽ không ai thương nổi mày, khi [Dm]hôm nay đứng không nổi dậy,
Cười khi tao nhớ lại những [C]lời tao hay nói,
Tiền sẽ [Am]tạo nên sự thay đổi, tao đâu b[Dm]iết nó sẽ thay đổi mày,
Vẫn nhớ cái đêm tháng 3 say [C]mèm nằm trong phòng khách,
Tao đã [Am]gần kết thúc tất cả, vì suy [Dm]nghĩ đã không còn cách,
Thằng em tao thấy, trong nụ cười của [C]tao hôm nay đã khác thường,
[Am]Là người dẫn đầu, tao đâu [Dm]muốn phải nhận mình lạc đường,
Mà đó là đời, đôi khi [C]đặt niềm tin không đúng chỗ,
[Am]Biết không hoàn hảo, nhưng đôi [Dm]khi tao vẫn cố,
Vậy nói tao nghe, nếu không mang trong mình giai [C]điệu và dòng flow,
Thì ngày hôm [Am]nay, liệu thằng Bảo ở trong lòng [Dm]mày vẫn còn chỗ?
Và tao lại [Dm]viết về từng tâm sự, [C]viết về những nỗi lo
[Am]Viết về những tham vọng mà [Dm]không ai sẽ đổi cho
Viết rồi cây bút cũng sẽ [C]dừng trên con đường đó
Nơi [Am]tao đi 1 mình, vắng những [Dm]thứ mọi người thường có
[Dm]Tao thấy mày lớn dần, [C]mày nhìn tao thay đổi,
[Am]Tao chẳng biết được tao phá [Dm]hoại hay là thằng xây giỏi,
Nhưng mà, tao cảm [C]kích mày còn ở đây,
Ít [Am]ra tao biết sẽ không bao giờ có [Dm]ngày tao tan thành mây khói,
Mày sẽ làm gì, khi mất [C]sạch mọi thứ đem cược rồi?
Cây [Am]bài thì không được đẹp nhưng [Dm]sòng này không phải ai cũng được ngồi,
Hoặc từ bỏ, hoặc đem [C]những con số đó nhân đôi,
[Am]Để là thằng thua cuộc, thì tao [Dm]cũng chỉ thua bản thân thôi,
Vì tao biết, chỉ cần [C]khi tao cầm vào viết,
Tao sẽ [Am]luôn có cách để tìm ra được thằng [Dm]Bảo mà tụi mày biết,
Nhưng sự thật thì, tao không còn là [C]1 cậu nhóc giận dữ,
Tao đã không còn [Am]đem đắng cay cuộc đời bản [Dm]thân đổ vào từng chữ,
Tao đã, học cách sống với những con [C]quỷ mà mình đang mang,
[Am]Học cách yêu bản thân là học cách [Dm]yêu 1 người đàng hoàng,
Vây nói đi, nếu không còn giai [C]điệu và dòng flow,
Thì ngày hôm [Am]nay, liệu thằng Bảo ở trong lòng [Dm]mày vẫn còn chỗ?
Và tao lại [Dm]viết về từng tâm sự, [C]viết về những nỗi lo
[Am]Viết về những tham vọng mà [Dm]không ai sẽ đổi cho
Viết rồi cây bút cũng sẽ [C]dừng trên con đường đó
Nơi [Am]tao đi 1 mình, vắng những [Dm]thứ mọi người thường có