Verse 1:Chuyện tình [C] của đôi ta giờ [E] đã cách xa như [Am] ban đầu.[F]
Mà có [C] đâu hay chuyện tình [E] của đôi ta không [Am] còn như xưa.[F]
Vì [C] quá thương em nên anh trở [E] nên điên dại.
Vì [Am] quá yêu em anh không [F] cần biết đúng sai
Vào [C] mỗi đêm thâu anh [E] đã luôn nhớ em
Và [Am] mỗi sớm mai em [F] đã không tồn tại
ĐK: Chỉ là [C] chút nhớ em hằng [E] đêm mà anh đợi [Am] em về [F]
chỉ là [C] chút nhớ thương mà [E] bao ngày qua anh [Am] vẫn chờ [F]
nhớ [C] em người anh thương [E] , và nhớ [Am] em người anh yêu [F]
Hằng [C] đêm, hằng đêm chỉ [E] nhớ về em mà thôi [Am] [F]
Verse 2:Chuyện tình [C] của đôi ta giờ [E] đã cách xa như [Am] ban đầu.[F]
Mà có [C] đâu hay chuyện tình [E] của đôi ta không [Am] còn như xưa.[F]
Vì [C] quá thương em nên anh trở [E] nên điên dại.
Vì [Am] quá yêu em anh không [F] cần biết đúng sai
Vào [C] mỗi đêm thâu anh [E] đã luôn nhớ em
Và [Am] mỗi sớm mai em [F] đã không tồn tại
ĐK: Chỉ là [C] chút nhớ em hằng [E] đêm mà anh đợi [Am] em về [F]
chỉ là [C] chút nhớ thương mà [E] bao ngày qua anh [Am] vẫn chờ [F]
nhớ [C] em người anh thương [E] , và nhớ [Am] em người anh yêu [F]
Hằng [C] đêm, hằng đêm chỉ [E] nhớ về em mà thôi [Am] [F]
Verse 1:Chuyện tình [C] của đôi ta giờ [E] đã cách xa như [Am] ban đầu.[F]
Mà có [C] đâu hay chuyện tình [E] của đôi ta không [Am] còn như xưa.[F]
Vì [C] quá thương em nên anh trở [E] nên điên dại.
Vì [Am] quá yêu em anh không [F] cần biết đúng sai
Vào [C] mỗi đêm thâu anh [E] đã luôn nhớ em
Và [Am] mỗi sớm mai em [F] đã không tồn tại