Capo 3
1. [C]Cà phê [G]đen vào một [Am]chiều vắng [Em]em
[F]Ngồi nơi quán [C]quen lại [F]nhớ về [G]em
[C]Dù lòng em [G]đã có [Am]người [Em]ta
[F]Nhưng em cũng biết [C]là, [F]tôi rất yêu [G]em
[C]Vậy tại [G]sao em [Am]luôn ngó lơ [Em]tôi
[F]Đông đã qua [C]rồi, [F]xuân lại sắp [G]vơi
[G]Mà tôi vẫn [C]đợi
Đk:
[C]Này em [G]hỡi hãy [E7]dừng lại một giây [Am]thôi
[F]Chân tôi [Dm]cũng đã [G]mệt... [G]
[C]Em cứ [G]thế không [E7]đoái hoài [Am]gì
[F]Để tôi [G]mãi chạy [C]theo
2. [C]Cà phê [G]đen không cần [Am]đường mà chỉ cần [Em]ai?
[F]Vắng bóng em [C]hoài, [G]qua những ngày [G]dài
[C]Dù tôi [G]đã bao [Am]lần nói [Em]ra
[F]Nhưng em vẫn đáp [C]là, [F]chúng ta là bạn [G]thôi
[C]Vậy nên [G]tôi vẫn [Am]một mình vậy [Em]thôi
[F]Biết đến bao [C]giờ, [F]tôi hết đơn [G]côi
[G]Để tôi ngưng [C]đợi...
Kết thúc bằng điệp khúc