[Capo1]
Anh thanh niên năm [C]nay đã ngót nghét 30 rồi
Sáng mua 5 nghìn [G]xôi tối 3 nghìn trà đá
Anh luôn luôn on [Am]face để biết hết chuyện trên đời
Đăng cái status bình [F]thường cũng phải gần nghìn like
Anh thanh niên năm [C]nay vẫn chẳng thấy vợ con gì
Anh nói mấy cô [G]yêu nhưng anh không cần người yêu
Ba má anh sáng [Am]ra vẫn vội vã chạy đi làm
Anh nói anh còn [F]nhỏ nên đã biết làm gì đâu
Rồi một [C]hôm anh gặp cô gái vàng
Cứ thế lòng thẫn [G]thờ đêm lại ôm nhớ mong
Để rồi chợt nhận [Am]ra anh bỏ quên quá nhiều
Nghĩ đến ba [F]má anh lại thấy thật buồn
Làm do em tất [C]cả chính em đã khiến
chàng trai đổi [G]thay và không còn như trước kia
Tình yêu đã dẫn [Am]lối anh bối rối
Thế là bây giờ [F]đây anh đã biết yêu rồi
Chẳng lê la quán [C]xá, anh đã khác không còn như ngày [G]xưa mải mê mộng mơ nữa đâu
Vì lo cho ba [Am]má, cho em á nên anh thanh
niên học [F]cách đổi thay bản thân mỗi ngày