Và khi (Em) trong cơn ngủ mê anh lại (Bm) gọi tên em hỡi em
Nhưng mà (Am) khi thức dậy chớt (D) nhớ em đã đi (G) rồi (B7)
(Em) Bàng hoàng(ơ) chưa thể tin sao mọi (Bm) chuyện xảy ra quá nhanh
Vừa (Am) còn trong vòng tay của (D) anh mà nay hai (Bm) đứa đã hai phương (G) trời.(B7)
(Em) Chuyện yêu đương thế gian sao lại (Bm) nhiều chua cay quá vậy
Chỉ (Am) muốn một tình yêu thật bình (D) thường được mãi bên (Bm) cạnh người mình yêu (Em) thương.
Nhưng (C) sao duyên số trái (D) ngang cứ gieo cho (Bm) ta bao nhiêu phiền (Em) muộn
Cứ (Am) bắt chúng ta phải (D) xa khi đang hạnh (Em) phúc (E).
ĐK1:
Phải làm (C) sao để quên những góc (D) phố thân quen nơi hai (Bm) ta đã từng nguyện (Em) thề
Dù mai (C) sau bão tố phong (D) ba hai ta cũng (Bm) không bao giờ chia (Em) xa
Phải làm (C) sao để quên những lối (D) cũ quanh co hai (Bm) ta tay nắm vai (Em) kề
Làm sao (C) quên được đây những kí (D) ức khi xưa hai (Bm) ta một thời êm (Em) ấm.
ĐK2:
Phải làm (C) sao để anh xóa bóng (D) dáng thân quen bờ (Bm) vai môi hôn nồng (Em) nàn
Phải làm (C) sao từ bỏ hết (D) những thói quen mà (Bm) em đã dạy cho (Em) anh
Làm sao (C) anh bước tiếp em (D) ơi vì phía trước (Bm) không em đường
thật (Em)dài.Nhưng có (Am) lẽ cả cuộc đời (D) này anh cũng (Bm) không thể nào quên (Em) em.