MASHUP AI ĐƯA EM VỀ - TÌNH ĐẮNG NHƯ LY CÀ PHÊ
- BÔNG HOA CHẲNG THUỘC VỀ TA – MUỐN EM LÀ CỦA RIÊNG MÌNH
-LONG-
Thì ra tương tư là thế này
24/7 nghĩ đến em, nghĩ đến em
Thả mây trôi qua từng kẽ tay
Cho nàn khói này khẽ bay
Chìm sâu vào giai điệu êm ái ê.
-
Nhạc giờ này đã tắt
Phố thức cùng đèn đường hiu hắt
Có chút mưa bay qua mi mắt
Rồi thì ai đưa em về đêm nay
Giờ này còn trên phố
Có mấy người thì thầm nhỏ to
Tíu tít và chạy về đâu đó
Giờ thì ai đưa em về đêm nay.
-
Rap:
Hà Nội đẹp nhất về đêm, người đẹp nhất vẫn là người hay cười
Đi đâu cũng nhớ về em, cho dù là ở chốn đông người
Em cũng hay buồn là thật nếu như vậy anh càng thêm lo
Anh không nói lời đường mật, tán gái thế thì gay to
Ánh vốn không quen ngủ muộn, nhưng vì em mà anh còn thức
Bây giờ anh cai, vì anh nghiện, nhớ em nên anh chẳng dứt
Anh đây không phải nhạc sĩ, anh đây cũng chẳng phải nhà thơ
Yêu em nên anh có lý, đêm về em làm anh mơ
Em biết không, đôi lúc anh không hiểu nổi mình
Nay đây mai đó, dù ở đâu cũng chỉ thấy một bóng hình
Vẫn ngồi Instagram thôi, ngồi lặng nhìn thời gian trôi
Đợi thì đợi, mơ thì mơ, baby you are my girl.
-
Muốn em là của riêng mình
Một lần gục ngã trong vòng tay duyên tình
Muốn em là của riêng mình
Hà Nội vội vã nay chìm trong yên bình.
-
Take me back, back home
Đường về cũng chẳng có xa
Đưa em về qua ba ngã năm
Năm ngã ba là nhà
Take me back, back home
Đường về cũng chẳng có xa
Đêm khuya rồi sao không có ai
Đưa em đi về nhà
La la la
La la
La la
Ai đưa em về
La la la
La la
La la
Không ai đưa em về
-
Rap:
Từng hạt mưa phảng phất rơi trên từng
mảng đất, mưa có khiến em buồn không?
Đau thương kia đủ rồi, nỗi nhớ cũng ngủ
vùi chỉ là lâu ngày lại hóa chút cuồng phong
Anh tự ôm tương tư, từ lần đầu gặp gỡ, tự rơi vào hố tình không đáy
Ví của anh đáng giá không phải vì có tiền
mà là nơi lưu giữ hình em owr trong đấy
Có nghe hoa sữa, mùi nồng nàn khắp nẻo đường kể từ ngày mà đông sang
Nụ cười em ngày đó giờ đã hóa thanh âm,
là hoài niệm tâm trí anh còn ngân vang
Ừ, không phải anh là người đón đưa em và đưa em qua giữa lòng phố
Đơn phương em giống như một định lý,
trên đất còn quay thì anh vẫn còn nhớ.