Giọng à ơi nghe xót xa, mưa chiều đông buốt tím đã
Ngày bão giông nép đầu hè mong bước chân chị về...
Từ mẹ theo cha khuất xa, chỉ còn trong câu ơi a
Chị ơi đã thành mẹ tôi lắng lo cho đàn em
Dang tay dìu em bước đi , chị ốm yếu gầy còm
Không trang điểm k phấn son, tuổi xuân cũng héo mòn
Chị tôi trăng đã tròn, dành cả cuộc đời
Đem trả trầu cau, chị đâu lấy chồng...
Hờ hờ hơ ơ
Lo cơm còn k có ăn, quần áo tết chẳng lành
Lo con đò neo vắng tanh, vì cơn bão hoàng hành
Chị chưa muốn lấy chồng, ôm em thâu đêm
Nghĩ về tương lai, mắt đắm lệ rơi
Thề non hẹn biển sao bến không về, mãi k về chị hỡi
Chìm trong gió bão thân xác ướt đẫm tơi tả
Một mình đò vắng mưa đánh thân gầy lệ rơi
Mẹ cha ơi, đàn con nhớ câu à ơi
Hhhhhhhhh
Hhhhhhhhh
Mong manh mong manh áo sờn áo sờn đông về
Hhhhhhhhh
Xin thôi mối mai , tiếc đây con em thơ
Đk....( Điệp khúc xong hát tiếp lời bên dưới)
Ngày nào chị còn son, nhọc nhằn lấy tuổi hồng
Vẫn thấm gió lay hoa cà
Rồi mọi ng tìm đến, chị bồi hồi lời buồn
Buồn nói sẽ chưa lấy chồng
Trôi đi theo năm tháng , ngày từng ngày em thơ khôn
lớn bước vào cuộc đời
Chị mỉm cười lệ rơi, yêu thương cao sâu như sông núi hỡi chị ơi..
Một mình đò vắng mưa đánh thần gầy lệ rơi
Mẹ cha ơi đàn con nhớ câu à ơi
Mẹ cha ơi đàn con nhớ câu....à ơi