Ngày nắng [Bm7] , chờ đợi ở nơi phố đông [E7] không người quen.
Café đắng [Bm7] nóng như ngóng trông anh về nơi [G] đây không trễ hẹn [F#].
Em mãi giận dỗi, [Bm7] chẳng cần hiểu thêm lý do [E7] khi em đợi anh
Tình yêu vương [Bm7] vấn quen bước chân anh dừng nơi [G] này tìm em mãi [F#].
Nắng [G] vẫn buông [F#] lơi bên hàng cây [Bm7] già sạm màu
Và làn gió [G] ấm khẽ [A]vương lùa mái tóc [F#], cuốn theo như [Bm7] hàng ngàn nỗi nhớ [G]
Tiếng con [A] tim em tìm anh[F#] mang dấu yêu trở về [Bm7]
Và xua tan [G] đi âu lo khi lạc anh [A] trong cơn giông giữa yêu thương[F#].
[ĐK:]
Và một ngày nắng như hôm [Bm7] nay,[E7] mây từ trên cao xà ngang [Bm7] trời [E7]
Lời yêu thương còn như ngưng [Bm7] lại,[E7] phai dấu yêu ta từng trao [G] như café đắng [F#].
Để mỗi giây không còn, cơn phiền trong em tình yêu này.
Người mang theo vị như ong mật, cất giấu trong ta tình yêu bao ngày nắng ấm.
Mãi bên anh [Bm7] thôi.
Hiển thị bình luận