Trăng treo trên [Em]mái hiên nhà, cớ sao trăng [Bm]khuyết mờ
Phải chăng trăng [C]cũng đau lòng [D]như là ta [G]ah a
Thương cho duyên [Em]kiếp bẽ bàng, ta như loài [Bm]hoa bỉ ngạn
Độc hành đơn [C]côi, kiếp [D]duyên lỡ [Em]làng
Sao ta hoài ôm sầu [Em]bi, cho hai hàng mi nhàu [Bm]đi
Khi duyên tình kia biệt [C]ly người nặng [D]lòng vẫn [G]mang
Thương cho phận duyên hồng [Em]nhan (lỡ làng) ai đã vội mau vỡ [Bm]tan (hoang tàn)
Gieo bao ngổn [C]ngang đắng [D]cay ngỡ [Em]ngàng
Người mang [Em]lấy đi bao êm đềm, phần ta trái [Bm]ngang sầu bi
Chốn cô [C]phòng đôi hàng [D]mi ứa [G]lệ biệt ly
Ngỡ nhân [Em]duyên bạc đầu cho đến [Bm]mai về sau
Nhưng có ai [C]ngờ đoạn duyên trái [D]ngang chia [Em]lìa
Ngàn nỗi [Em]nhớ thương trong sương mờ, đầy ai oán [Bm]nghe lòng đau
Mất đi [C]người ta dường [D]như chết [G]lặng
Dưới trăng [Em]mờ giờ còn chỉ mỗi [Bm]riêng mình ta
Nghiêng bóng bên [C]rèm ta làm [D]bạn với [Em]trăng
Rap:
[Em]Yah, Trăng treo trên cao, [Bm]khuyết khi kể từ lúc mà ta không bên nhau
[C]Ngày mình đau lòng nhất là khi đôi [D]tim không còn đồng nhất
Lời khắc [G]khẩu ngày càng chồng chất để rồi xử lý đi vào lòng đất là buông [Em]nhau
Vậy mà xưa thề ước mãi thương [Bm]nhau có chương này mà không thành được chương [C]sau
Vì lời nói khi nóng giận [D]hơn gươm đao mang cuồng [Em]nộ
Mang cuồng nộ chỉ trong một khắc mà gieo rắc bao thương dau