Capo 4
[Bm]thằng bạn anh nói là “man mày không hiểu đâu, ở chỗ đó có [A]chúa”
[Em]anh thường không cầu nguyện, nhưng anh tin vào những thứ nó [Bm]muốn
nó thấy nhân loại có được màu [A]nhiệm, từng hạt nắng anh cố phải nắm [Em]lấy
xoay một vòng [Em]thôi xoay một vòng thôi
[Bm]xoay mọi thứ đang xoay đều cầm nắm trong [A]tay dòng thời gian cho mai này
từ bữa cơm [Em]no mẹ phải lo cho đôi vai gầy hay từng hạt mưa tranh nhau bay qua sa mạc
ta yêu ca [Bm]nhạc chơi trong hang động xuyên không qua [A]tai đến tương lai còn vang vọng
cây và [Em]vật cho loài người lớp than hồng thân xác này mục nát cho địa cầu xanh ngang dọc
[Bm]u standing [A]here shouted “life is unfair”
[Em]but baby how do u know what’s waiting out [Bm]there
the universe [A]said we’re not separate un [Em]til this earth becomes arid
[Bm]baby anh ở đâu khi quả đất này ngừng quay
biết là mình nhỏ [A]bé, còn phải học cách cười nói
côn trùng được [Em]dạy chúng phải ôm lấy từng giây
tránh xa ngọn [Em]lửa của nhân loại khi trời tối
linh hồn tự [Bm]do có nhiều hơn một thể xác và
chúng ta từng [A]bay mà không cần đến bệ phóng
con đường bẻ [Em]cong hòa vào đại dương nhảy múa
trước khi ai [Em]đó thốt lên nam mô và lạy chúa
[Bm]thằng bạn anh nói là “man mày không hiểu đâu, ở chỗ đó có [A]chúa”
[Em]anh thường không cầu nguyện, nhưng anh tin vào những thứ nó [Bm]muốn
nó thấy nhân loại có được màu [A]nhiệm, từng hạt nắng anh cố phải nắm [Em]lấy
xoay một vòng [Em]thôi xoay một vòng thôi
[Bm]tỉnh giấc từ 1 cơn ác [A]mộng anh thoát khỏi sự lạc lõng như 1 căn gác [Em]trống
quên đi cách gắt gỏng mỗi khi cất giọng thứ cảm xúc lắng đọng, từ lâu biệt tăm, mất [Bm]sóng
thứ giữ anh lại với thực tại là khát [A]vọng bên trong những thùng carton với ý tưởng đang chất [Em]đống
và một lý tưởng không một ai tác động dù tâm hồn xác xơ giữa hàng trăm xác [Bm]sống
quả thật cuộc đời là 1 phép màu [A]nhiệm, kẻ khuyên ai cách sống lại sinh ra ở nắp [Em]cống.
thà làm thượng đế mỗi ngày nghe lời cầu nguyện còn hơn nghe thứ nhạc lởm đinh tai nhức [Bm]óc
anh chỉ muốn lẻ loi dưới vầng trăng vẽ [A]khói một chiếc bánh bẻ đôi, tâm sự anh khẽ [Em]nói
những ngày tháng sẽ trôi qua, hào quang sẽ tới kẻ chiến thắng là kẻ cho đi phần ăn cho kẻ [Bm]đói
chẳng thể đo được lòng người dẫu có [A]máy quét những khuôn mặt vẫn đang che không thể [Em]lấy nét
vì có thể bên trong họ chỉ là cấy ghép một thực thể được tạo ra không cần [Bm]giấy phép
tell the death " bring your deadline, im [A]waitin" anh nghĩ cái đẹp sẽ tái mét khi thấy [Em]cái nết
khi thể xác đã cháy khét, linh hồn lấy hết anh đã không còn sợ hãi đối với [Bm]cái chết