“Anh nhớ thương [Am] ai, đôi mắt lim dim”
Anh nhớ thương [F] ai, anh [Em] nhớ thương [Am] em.
1. Ngó lên [Am] trời đẹp muốn [Dm] xem,
Hồ dâng sắc [G] nước, trăng đem ánh [C] ngà.
[Am] Trúc thanh trúc cũng la [Dm] đà,
Gió hương [E] dường đã chan hoà trong [Dm] đêm.
Anh nhớ thương [F] em, anh [E7] nhớ thương [Am] em.
2. Tiếng còn [Am] đồng vọng xa [F] êm,
Bóng hình [Dm] còn giữa trái [G] tim vọng [C] hoài.
[Am] Trông ra nhưng chẳng thấy [Dm] người,
Tẻ hơi trà [E] nước, nhạt mùi thuốc [Dm] diêm.
Anh nhớ thương [F] ai, anh [Em] nhớ thương [Am] em.
3. [Am] Nhớ người, thương mặt nhớ [F] thêm;
Chiều trong [G] vắt chuyển thành đêm mịn [C] màng,
Sang [Dm] mai, lại đến chiều [Am] vàng;
Xuân đầy mặt [E] đất, thu ngang bức [E7] rèm.
Anh nhớ thương [F] ai, anh [Em] nhớ thương [Am] em…