Tone [Ab]
Ver 1:
[Ab] Cùng nhau vượt qua, biết [Eb] bao thăng trầm
[Fm7] Để bây giờ anh nhận ra, bản [Cm7] thân mình chẳng quan trọng
Khoảng cách [Dbmaj7] giữa chúng ta giờ [Dbm] càng lớn
Cố [Cm7] chấp chỉ thêm tổn [Fm7] thương
Vậy [Bbm7] thôi anh sẽ buông tay, cho [Eb7] nhau hai lối đi riêng
Có [Ab] lẽ, chúng ta phải dừng lại [Cm7] rồi
Sẽ [Dbmaj7] chẳng thể nào bước [Dbm6] tiếp khi đã hết [Cm7] cơ hội [F7]
Dẫu cho anh [Bbm7] đã cố [Eb] gắng
Cũng chưa từng [Cm7] được một lần có vị [Fm7] trí trong lòng
Vậy người [Bbm7] nên lùi bước về sau, có lẽ là [Eb7] anh thì sẽ tốt hơn
Chorus:
Đến lúc phải [Ab] nói ra, một lời chia [Cm7] tay
Cố gắng vì [Fm7] nhau đến thế nào, giờ lại kết thúc [Cm7] như vậy
Anh chưa bao giờ [Dbmaj7] nghĩ bản thân yếu [Dbm6] đuối
Chẳng dám đối [Cm7] diện vào đôi mắt [Fm7] ấy
Phải [Bbm7] nói ra lời từ biệt, dù còn [Eb7] biết bao điều nuối tiếc
Đáng thương cho [Ab] chính mình, dành cả một thời thanh [Cm7] xuân
Cố chấp nuôi [Fm7] hy vọng, để tình yêu anh là [Cm7] thứ em không cần
Sẽ chẳng có cơ [Dbmaj7] hội gặp lại được [Dbm6] nữa
Dẫu anh đứng [Cm7] chờ ở giữa cơn [Fm7] mưa
Vì [Bbm7] anh là thứ duy nhất mà [Eb] em có thể từ [Ab] bỏ
Ver 2:
[Ab] Vốn rất khó để tìm được [Cm7] nhau giữa thế gian
[Dbmaj7] Vậy làm sao [Dbm] có thể nói buông [Cm7] tay dễ dàng ? [F7]
Chắc anh chẳng [Bbm7] phải người được ưu [Eb7] tiên
Với em, anh [Cm7] chỉ là người mang [Fm7] đến ưu phiền
Vậy người [Bbm7] nên lùi bước về sau, có lẽ là [Eb] anh thì sẽ tốt hơn
Chorus:
Đến lúc phải [Ab] nói ra, một lời chia [Cm7] tay
Cố gắng vì [Fm7] nhau đến thế nào, giờ lại kết thúc [Cm7] như vậy
Anh chưa bao giờ [Dbmaj7] nghĩ bản thân yếu [Eb] đuối
Chẳng dám đối [Cm7] diện vào đôi mắt [Fm7] ấy
Phải [Bbm7] nói ra lời từ biệt, dù còn [Eb7] biết bao điều nuối [Ab] tiếc
Đáng thương cho [Ab] chính mình, dành cả một thời thanh [Cm7] xuân
Cố chấp nuôi [Fm7] hy vọng, để tình yêu anh là [Cm7] thứ em không cần
Sẽ chẳng có cơ [Dbmaj7] hội gặp lại được [Eb] nữa
Dẫu anh đứng [Cm7] chờ ở giữa cơn [Fm7] mưa
Vì [Bbm7] anh là thứ duy nhất mà [Eb7] em có thể [Db] từ bỏ
[Cm7] [Fm7] [Bbm7] [Eb]
Đến lúc phải [Ab] nói ra [E]
Lên tone:
Đến lúc phải [A] nói ra, một lời chia [C#m7] tay
Cố gắng vì [F#m7] nhau đến thế nào, giờ lại kết thúc [C#m7] thế sao
Anh chưa bao giờ [Dmaj7] nghĩ bản thân yếu [Dm6] đuối
Chẳng dám đối [C#m7] diện vào đôi mắt [F#m7] ấy
Phải [Bm7] nói ra lời từ biệt, dù còn [E7] biết bao điều nuối tiếc
Đáng thương cho [A] chính mình, dành cả một thời thanh [C#m7] xuân
Cố chấp nuôi [F#m7] hy vọng, để tình yêu anh là [C#m7] thứ em không cần
Sẽ chẳng có cơ [Dmaj7] hội gặp lại được [Dm6] nữa
Dẫu anh đứng [C#m7] chờ ở giữa cơn [F#m7] mưa
Vì [Bm7] anh là thứ duy nhất mà [E] em có thể từ [D] bỏ
[A] [Bm7] [F] [E] [A]