Capo 4
[G]Tôi ngồi trên chiến [Bm]xe, lặng nhìn [Em]phố phường dòng [Cm]người vẫn vội vã
[G]Nhưng tôi chẳng biết [Bm]thế nào cũng chẳng hiểu [Em]vì sao lòng [Cm]tôi chẳng thể ngủ [G]yên.
Tôi [Bm]sẽ đối mặt thế [C]nào khi [Cm]bước vào ngôi nhà?
[G]Tôi chẳng [Bm]thể nói nên lời [C]nào, vì [Cm]tôi đã [G]mất
[B7]...[Em]...[Cm]mất đi một người quý [G]gía.
[B7]...[Em]...Một [Cm]người từng là tất [G]cả.
[B7]Giá như tôi sớm trở [Em]về vì còn [Cm]biết bao điều chưa [G]nói
Cũng [B7]biết bao nhiêu đong [Em]đầy, nhưng [Cm]cha giờ đã đi [G]xa.
[G]Cha, một người chẳng nói [Bm]nhiều nhưng luôn luôn [Em]thấu hiểu từng đứa con ngây dại của [G]cha
Và có biết bao [Bm]điều, cũng có thật [Em]nhiều hối tiếc. [Cm]Con muốn tâm sự cùng [G]cha.
Con [Bm]sẽ đối mặt thế [C]nào khi[Cm] mẹ nhìn con
Và [G]con chẳng [Bm]thể nói nên lời [C]nào vì [Cm]con đã [G]mất
[B7]...[Em]...[Cm]mất đi một người quý [G]gía.
[B7]...[Em]...Một [Cm]người từng là tất [G]cả.
[B7]Giá như tôi sớm trở [Em]về vì còn [Cm]biết bao điều chưa [G]nói
Cũng [B7]biết bao nhiêu đong [Em]đầy, nhưng [Cm]cha giờ đã đi [G]xa
[Em]Cha [Bm]luôn ở đó khi con [C]cần, [Cm]luôn mỉm cười với [Em]con.
[Bm]Con vẫn chưa sẵn [C]sàng rằng [Cm]cha giờ đã đi [D]xa
[G]...Con vẫn [Bm]nhớ những câu hỏi bố hay [Em]hỏi con mỗi lúc con gọi [Cm]về:
"Con ăn cơm [G]chưa? Học hành sao [Bm]rồi?
Công việc như thế [Em]nào? Ráng giữ sức khỏe nha [Cm]con."
[G]Bố vẫn thế, [Bm]vẫn luôn ít nói, vẫn hỏi [Em]con những câu hỏi lặp đi lặp lại.
[Cm]Nhưng con biết [G]sau những câu hỏi đó là [Bm]tất cả những yêu thương bố muốn gửi [Em]con.
Và con ước [Cm]gì con có thể nói chuyện được với [G]bố một lần nữa.
[G]Tôi ngồi trên chiến [Bm]xe, lặng nhìn [Em]phố phường, dòng [Cm]người vẫn vội vã.
[G]Tôi chợt thấy khóe mắt [Bm]cay, vừa lau đi từng [Em]giọt nước mắt
[Cm]nhưng giờ đây cha đã ở bên [G]tôi.