Tone [G]- Capo 4
Intro:
[Gmaj7] [F#m7] [Em7] [Dmaj7]-[C]
Ver 1:
[Gmaj7]Em chẳng biết vì sao lại như vậy ?
[F#m7]Em đã nghĩ mình khóc được rồi đấy
[Em7]Nhưng em còn chưa định hình được điều diễn [Dmaj7]ra trước mắt lúc này
Ngay [Gmaj7]lúc anh nói, bao nhiêu tháng năm bên [F#m7]nhau kết thúc được rồi
Em chết đi trong [Em7]vài giây
Rồi tim lại [Cmaj7]nhói lên, kéo em về [A]thực tại
[Gmaj7]Hóa ra những lời hứa đầu môi là không thật
[F#m7]Em cũng đâu là người anh yêu nhất
[Em7]Hy vọng tan ra, hòa cùng với tiếng [Dmaj7]mưa xé tan trời mây
Ly [Gmaj7]nước cầm chặt mà chưa thể nhấp môi
Tên [F#m7]anh nằm trọn trong tâm thức chưa nguôi
Tạm [Em7]nở nụ cười không vui, mạnh [G]mẽ một lần thôi
Trả lời rằng [Cmaj7]em không đau [A]nữa rồi
Chorus:
Là anh mất [Gmaj7]em, anh có nhận ra đã mất [F#m7]em
Vũ trụ mang ta tới [Em7]bên nhau, chẳng phải khiến [A7]nhau đau
Đến mức ta chẳng [Dmaj7]thể quay về nơi bắt [D]đầu
Vì sao không giữ [Gmaj7]em ? Đôi tay này sao không níu [F#m7]em ?
Nếu mai sau gặp [Em7]lại, em chỉ muốn nói [D]với anh rằng
Dù [Gm]khó [G]để chữa [A7]lành, nhưng em không đau [Dmaj7]nữa rồi
[Dmaj7] [Gmaj7] [A#maj7]-[D#maj7] [A]
Ver 2:
[Gmaj7]Bao nhiêu lần đau, giờ không cần đâu, chút hơi ấm từ người
[F#m7]Bao nhiêu vần câu, bao nhiêu lần low, em sẽ bước qua thôi
[Em7]Kỷ niệm thả trôi vào quên [A]lãng, chỉ còn là dĩ vãng
[Dmaj7]Quên đi thôi vì người không [D]đáng, để lòng này vỡ tan
[Gmaj7]Cơn mưa lại rơi, lòng lại chết đi đôi phần
[F#m7]Ngăn con tim sẽ [B7]thôi kiếm tìm vấn [Em7]vương
Em sẽ [A]thôi u buồn
[Dmaj7]Xứng đáng có được chân tình, sẽ yêu thương bản thân mình [Am7]hơn nữa
Chorus:
Là anh mất [Gmaj7]em, anh có nhận ra đã mất [F#m7]em
Vũ trụ mang ta tới [Em7]bên nhau, chẳng phải khiến [A7]nhau đau
Đến mức ta chẳng [Dmaj7]thể quay về nơi bắt [D]đầu
Vì sao không giữ [Gmaj7]em ? Đôi tay này sao không níu [F#m7]em ?
Nếu mai sau gặp [Em7]lại, em chỉ muốn nói [D]với anh rằng
Dù [Gm]khó [G]để chữa [A7]lành, nhưng em không đau [Dmaj7]nữa
Ver 3:
[Gmaj7]Trước mắt đấy là đại dương, nhưng em cứ phải bước
Không có trầy [F#m7]xước, nên em cứ phải thương
Một người không biết người ta có còn thương mình
[Em7]Bao lâu anh call cho em thế ?
Nước mắt em [A]thay cho bao nhiêu cơn mưa xế chiều hôm [Dmaj7]nay
Chiều hôm qua, chuyện đôi [D]ta và
[Gmaj7]Và anh đi chẳng thấy đâu
Để lai mình em trong bóng tối, với mấy câu [F#m7]thơ em ngồi viết
Chẳng có hồi kết, vì là hồi thanh xuân, anh chẳng quay đầu lại
[Em7]Giờ em đã nhận ra, không phải [A]anh hay em đã thay đổi
Vì cuộc [Dmaj7]sống đã sắp đặt sẵn cho ta phải [A]đi ngược lối như vậy rồi
[Gmaj7]Thế mới thấy được nhau, nhưng đau nhiều không anh ?
Trả lời [F#m7]em đi, khi người đang còn trên đỉnh [B7]cao, nơi bao nhiêu danh vọng
[Em7]Em tin anh luôn thật thà, [A]nhưng anh chẳng muốn nói ra
[Dmaj7]Nuốt trái đắng, em nghẹn tức, rời [A7]đi chẳng có kẻ thứ ba
Bridge:
[Gmaj7]Người bỏ em giữa sa [Gm]mạc cằn khô
Chẳng xứng [F#m7]đáng biết em đã vượt [B7]qua thế nào
Sao em nói [Em7]đúng về anh, nhưng anh không lên tiếng
Nên [F#m7]em mới lấp vùi trong em, sẽ không theo mô típ
Liệu người [A#]kế tiếp có khiến anh [D]đau ?
Coda:
Vì chính ta đều [Gmaj7]biết
Hàng ngàn câu nói [Bm]nơi anh, giờ chẳng còn cần thiết
Liệu rằng sẽ mất [C]bao lâu để trái tim bình yên ?
Liệu em sẽ [Gmaj7]quên mau ?
[Gmaj7]Nếu quay lại lúc ta chạm nhau
Lần này anh sẽ [Bm]tô thêm hay xóa đi niềm đau ?
Để giấc mộng [C]trôi đi, dần tàn
Em sẽ chẳng [Gmaj7]khóc, hmm hmm