Capo 2
[Am]Yêu bao lâu rồi cũng tàn [Em]nỗi phai màu [Dm]kí ức [G]cũng rời đi còn [C]lại nỗi đau
Người [Am]nói yêu anh muôn đời giờ lại [Am]thay đổi giọt [Dm]nắng bên hiên vơi [Em]dần hoà vào [Am]mưa rơi
Người cứ [F]bước theo ai về [G]phía mặt trời còn [Em]anh một mình chơi [Am]vơi
Chẳng thể nào [Dm]quên bao nhiêu quá [G]khứ hai ta [C]đã từng
Gạt nước [F]mắt trên mi rồi [G]quay bước đi níu [Em]giữ cũng chẳng được [Am]gì
Đau [Dm]đớn trăm lần em [Em]ơi chỉ mình [Am]anh thôi [Dm] [Em] [Am]
Đứng dưới cơn [Am]mưa anh chẳng thể nào hình bóng của [Em]em dường mờ ảo
Không trách không [Dm]oán không hận mà lòng [G]em còn hỏi phân [C]vân
Phố vẫn sáng [F]đèn nhưng nay chẳng [G]có em giọt nước [Em]mắt anh rơi nhiều [Am]thêm
Người con [Dm]gái anh yêu đâu [Em]rồi chia đường [Am]rẽ lối
Cố gắng để [Am]rồi tiếc nuối một đời sao nỡ để [Em]anh lại trong đêm tối
Mưa chẳng thôi [Dm]rơi em à nhận ra [G]anh là người thứ [C]ba
Sau mỗi cuộc [F]tình anh nhận lại [G]bơ vơ vì sao cứ [Em]yêu ta hoá [Am]dại khờ
Chẳng có [Dm]nỗi đau nào bằng [Em]NGƯỜI THƯƠNG PHẢN [Am]BỘI