1. Cuối [Em] cùng em đã [Em] đến
Âm [Em] thầm như cơn [B7] mưa.
Không một lời hẹn [F#] trước.
Tựa [B7] chừng một giấc [Em] mơ.
2. Như [Em] những viên sỏi [B7] nhỏ.
Ta [Am] chạm vào đời [C] nhau.
Em [G] như hồn Tháp [B7] cổ.
Ẩn [B7] hiện trong sương [Em] mù.
Chorus :
Lòng [Em] ta bao la [Em] quá !
Nên [C] đêm gối lạnh [Am] phòng.
Nửa [Am] vòng tay buông [B7] thả.
Nên tình [B7] buồn mênh [B7] mông.
[Em] Em tựa hồ con [Em] gió.
Một [E7] hôm thoáng ngang [Am] đời.
Một [B7] đêm vui dậy [B7] sóng.
Rồi [B7] xa tít mù [B7] khơi.
Khổ lòng em yêu dấu.
Đau lòng ta quá [Em] chừng.
Em [B7] là cơn bão [B7] lớn.
Cuốn [B7] ta vào nhớ [Em] nhung.
3. Cuối [Em] cùng em đã [Em] đến.
Rồi đi không một [Am] lời.
Như con [B7] đò tách [B7] bến.
Nhịp [Em] chèo ta buông [Em] lơi.