Tone [Ab]
Intro:
[Abmaj7] [Gm7] [Fm7] [Gm7] [Eb]
Ver 1:
[Abmaj7] Tự khép mình sau bão giông, chẳng [Bb] nói một lời
[Abmaj7] Từng nỗi buồn nối tiếp nhau, chẳng [Bb] còn thiết tha
[Abmaj7] Nếu cứ bước mà chẳng [Bb] cần quan tâm
Về chuyện tương [Gm7] lai, thì em có ở [Cm7] lại
Một [Fm7] đời yên ấm, an vui [F], là [Bb] điều đã quá xa xôi
[Abmaj7] Thoáng phút chốc, động lòng [Bb] lại suy tư
Hồi ức [Gm7] ấy đã úa [Eb] màu
[Abmaj7] Như bông hoa đã đến [Bb] hồi tàn phai
Thử hỏi rằng [Cm7] có còn ai ở lại
[Abmaj7] Chẳng cần nghĩ [Bb] trước hay sau
Phát lờ ánh [Gm7] mắt từng là của [Cm7] nhau
Ôm hết [Fm7] chấp niệm trong tim khi biệt ly
Dẫu trước [Abmaj7] mắt anh, em nhẫn tâm rời [Bb] đi
Chorus:
Người vội quên quá [Abmaj7] khứ, ngay lúc mới bước chân rời [Bb] xa chốn đây
Dưới ánh [Gm7] trăng, không còn em, cũng không còn [Cm7] anh
Đặt mình vào [Fm7] vị trí nhau, muộn phiền ở [Bb] đây đã quá lâu
Tìm đủ mọi [Eb] cách cũng không thể nào cứu vãn
Tự mình ôm nỗi [Abmaj7] nhớ, để kí ức giết anh từng [Bb] đêm đến khi
Chợt thức [Gm7] giấc, mới biết ta yếu [Cm7] mềm
Bất chấp [Fm7] luôn sự thật, đánh mất [Bb] cả bản thân
Tự [Eb] huyễn hoặc có em
[Abmaj7] [Gm7] [Fm7] [Ebmaj7]
[Fm7]-[Gm7] [Abmaj7] [Bb]
Ver 2:
[Abmaj7] Kể từ khi người [Bb] bước ra đi, thời [Eb] gian vẫn thế
[Abmaj7] Tập quen vẫn chẳng [Bb] thể tốt hơn, dường [Cm7] như quá trễ
[Abmaj7] Nếu lúc đó có thể bình [Bb] tâm đối diện
Dừng lại và [Gm7] nghe máy, lúc [G7] em gọi [Cm7] đến
Ta vốn [Fm7] dĩ không yêu như đã từng yêu
Không thể [Abmaj7] lấp đầy thứ đối phương còn [Bb] thiếu
Chorus:
Người vội quên quá [Abmaj7] khứ, ngay lúc mới bước chân rời [Bb] xa chốn đây
Dưới ánh [Gm7] trăng, không còn em, cũng không còn [Cm7] anh
Đặt mình vào [Fm7] vị trí nhau, muộn phiền ở [Bb] đây đã quá lâu
Tìm đủ mọi [Eb] cách cũng không thể nào cứu vãn
Tự mình ôm nỗi [Abmaj7] nhớ, để kí ức giết anh từng [Bb] đêm đến khi
Chợt thức [Gm7] giấc, mới biết ta yếu [Cm7] mềm
Bất chấp [Fm7] luôn sự thật, đánh mất [Bb] cả bản thân
Tự [Eb] huyễn hoặc có em
Bridge:
Biết ơn vì [Abmaj7] đã tìm lại mình, để rồi buông [Bb] tay
Có lẽ đôi ta vẫn còn [Gm7] may, khi kết thúc như [Cm7] vậy
Ai cũng [Fm7] có nốt chu sa thật đậm [Abmaj7] sâu, mà chẳng thể giữ [Bb] lấy
Chorus:
Người vội quên quá [Abmaj7] khứ, ngay lúc mới bước chân rời [Bb] xa chốn đây
Dưới ánh [Gm7] trăng, không còn em, cũng không còn [Cm7] anh
Đặt mình vào [Fm7] vị trí nhau, muộn phiền ở [Bb] đây đã quá lâu
Tìm đủ mọi [Eb] cách cũng không thể nào cứu vãn
Tự mình ôm nỗi [Abmaj7] nhớ, để kí ức giết anh từng [Bb] đêm đến khi
Chợt thức [Gm7] giấc, mới biết ta yếu [Cm7] mềm
Bất chấp [Fm7] luôn sự thật, đánh mất [Bb] cả bản thân
Tự [Eb] huyễn hoặc có em
Outro:
[Fm7] Ngày hôm ấy, người [Bb] đã đi [Eb] rồi