Capo 4
[C]Những nỗi nhớ em luôn mang [G]theo suốt thời gian qua
[Am]Những khoảnh khắc cứ ngỡ qua [Em]mau nhưng khắc sâu trong đầu
[F]Những ký ức tưởng [G]chừng quên mau, [Em]những nỗi nhớ chẳng [Am]thể phai màu
Dẫu [Dm]những đau thương, sầu vương còn đọng lại [G]trong tâm trí này
[C]Làm sao để giữ những ngọt [G]ngào mình từng trao nhau
[Am]Làm sao để buông sầu thương để [Em]con tim sống lại
Làm sao [F]để xóa hết bóng [G]hình làm sao [Em]để quên đi mối [Am]tình
[Dm]Có muôn ngàn lý do để ta chẳng thể tiếp tục [G]ở bên nhau
Nào ngờ anh bước [C]đi để em lại đây ôm [G]hết thất vọng
Chỉ là yêu thế [Am]thôi mà sao giờ đây ta giữ cũng [Em]không xong
Chẳng mấy thiết [F]tha bên em ngày [G]qua giấu những mệt [Em]nhoài cố níu vật [Am]vã
Là do em [Dm]thôi, vì em tại em, làm tổn thương [G]em
Nào ngờ đâu bấy [C]lâu tình yêu mà em vẫn luôn vun [G]đắp một mình
Từng lời cay đắng [Am]kia giết chết đi hết bao phút [Em]giây ngọt ngào
Cũng đã đến [F]rồi một hồi chương [G]cuối, ai cũng mệt [Em]mà đành buông tay [Am]thôi
Con đường [Dm]đó ai đi cùng anh về [G]nơi bình yên, không là [C]em
RAP
[C]Mây mù giăng lối, chiều mưa buồn tăm tối
[G]Chỉ cần nhiêu đấy thôi, là đủ để nói chia tay rồi
Anh [Am]biết có lẽ sự thật sẽ khiến ta đau,
Và về [Em]sau sẽ còn văng vẳng trong đầu hình ảnh mình lướt qua nhau
Nhưng em [F]ơi, ta biết từ [G]lâu đã phai nhạt màu
Vẫn cố [Em]chấp để ở bên nhau vì những thói [Am]quen ta chẳng thể giấu
Thay vì phải chấm [Dm]dứt từ đầu ta lại kéo dài đến mãi về sau
Chỉ càng [G]làm thương tổn nhiều thêm và nhiều ý nghĩ không phải về nhau
Đã từ bao [C]giờ mình phải ứng biến với những bất đồng mình cùng chứng kiến
Ta tự bán [G]mình cho những quan điểm cá nhân buộc mình phải chọn đường riêng
Đã bao nhiêu [Am]lần nói "chẳng sao đâu, " chỉ là thêm lần nữa khiến ta đau
Im lặng và rời [Em]đi có lẽ mới chính là sự tử tế cuối cùng có thể dành cho nhau
Cũng đã đến [F]lúc ta phải chấp nhận lựa chọn của [G]mình vốn dĩ đã sai rồi
Tại vì đến nhân [Em]dạng còn có thể thay đổi thì làm gì có [Am]chuyện tình chẳng thể lay nổi
Ta sợ buông [Dm]tay chỉ vì thâm tình, để rồi cuối cùng ta nhìn lại và thở dài
Quá nhiều lý [G]do để ta có thể rời đi vậy mà chẳng thể tìm nổi một lý do để ở lại