Hoa Bất Tử
A1:
Xa (Dm) xưa, núi non phiêu bồng
Cỏ cây hoa dại, làm tin yêu ngày ấy
Hoang (Gm) vu, nơi núi rừng thương (Am) tiếc cho dở dang bao cuộc (Dm) tình.
Chuyện là người (Am) trai, anh lên đường từ (Bb) giã, để tìm
cho (Gm) em, một loài hoa thật (Dm) lạ, nỡ vào mùa ( C) đông, trên đỉnh sương (Am) mù, tuyết trắng phủ (C) đầy, anh vào trời (F) mây (A)
sương (Am) mù, tuyết trắng phủ (C) đầy, anh vào trời (F) mây (A)
A2.
Đôi (Dm) chân, bước không ngại ngần, ngày đêm trong rừng và tình ta còn thắm.
Anh (Gm) đi ! Mong tìm được hoa (Am) ấy
anh muốn giai nhân đẹp (Dm) lòng
đường dặm dài (Am) đi, mà anh chưa thỏa (Bb) chí, biết là mộng
(Gm) mơ, và người yêu đợi (Dm) chờ, giờ còn gian (C) nan, Thương nhớ vô (Am) vàn, gió mưa trên (C) đầu, hoa vẫn ( Am) còn trên (Dm) cao
vô (Am) vàn, gió mưa trên (C) đầu, hoa vẫn ( Am) còn trên (Dm) cao
Dk:
Hoa vẫn ( Am) còn trên ( Dm) cao
(Am) Càng thêm bước ( Bb )mau
(C) Người trai cuối (F) cùng...nay đứng (Dm) nhìn trên cõi điêu linh
Nhìn sao không thấy (Gm) Hoa, nhưng là đây Tuyết Trắng lạnh (Bb) lùng
Người còn thương nhớ (Am) không, lỡ một ngày tay trắng tay (A) không
Hoa không thấy (Bb) đâu - mà ( Am) thân sơ xác ( Dm)đau
( C) Lệ tuôn cuối ( F) đầu, mai có ( Dm) còn trông ngóng tin ( Gm) nhau.
( Dm) Trời không cho thấy( Gm) hoa, sao lại (C) gieo giá rét vào ( Am) đông.
Người trai đã (C) chết, không trở ( Am) về không thấy (Dm) Hoa.
A3
Đau (Dm) thương, ngút cao lên trời
Tình chia ly rồi, người yêu tôi mòn mỏi
Không (Gm) lâu, trên bia mộ xanh (Am) lá vương cánh hoa tươi đỏ (Dm) màu.
Người đời gọi (Am) hoa, tên lất bất ( Bb) tử
Chứng nhận tình ( Gm) yêu, và người yêu thật (Dm) lòng.
Giờ nhìn màu (C) hoa, thấm như tim (Am) này,
Thuỷ chung muôn (C) đời, lưu ( Am) luyến người (Dm) ơi !