Capo 4
[G]Đến thế giới bằng [A]dòng máu đỏ [Bm]da vàng
[G]Trong đôi tay mẹ [A]nâng con thôi [D]khóc òa
Ngày con được trông [G]thấy mặt trời bừng [A]sáng
Niềm hạnh [F#m]phúc trào dâng tháng [Bm]năm
Kề vai [G]con thật lâu, niềm [A]kiêu hãnh mang tên [Bm]Việt Nam.
Trải qua [G]hơn nghìn năm, dựng [A]xây gìn giữ để đất [Bm]nước sum vầy chung Bắc Nam
Biển trời [G]hỡi nước non, phồn [A]vinh tôi hát [D]lời ca.
Đàn cò [G]bay lả lơi, nghe [A]câu ví dặm lòng man [F#m]mác răng mà nhớ [Bm]núi Ngự
Người Việt [G]Nam trong tôi tự [A]hào xin vẫy [Bm]chào.
Nhờ ai [G]đó gọi tên của [A]tôi bằng tiếng hát [Bm]nơi mẹ
Từng lời [G]ru à ơi bên cánh [A]võng, cho con yên [D]giấc
Dạy con [G]biết nơi được [A]sinh ra và được [F#m]sống trong hòa bình [Bm]ấm no
[G]Biết trân trọng những [A]gì ta [Bm]có được.
LÊN 1/2 TONE
Nhìn đôi [G#]mắt, trong vắt những trẻ [A#]thơ khắp vùng miền [C7]quê ta
Dù nơi [G#]đâu, ta vẫn mang niềm [A#]vui cùng nụ cười phơi [C7]phới.
Dọc quê [G#]hương, núi thác hay biển [A#]sâu, vẫn là [C7]nhà trong ta
Triệu con [G#]tim xin cất lên lời [A#]hát "Ngân Nga [C7]Việt Nam".