Capo 4
Mình chẳng [Am]may rơi vào những nỗi buồn lướt [F]qua nhau một ngày mưa tuôn
Dành biết [Dm]bao chân tình nay cũng một mình đừng nhắc tên [E7]nhau chi sầu vương khoé mi.
Tìm đến [Am]nơi đâu có thể chữa lành trái [F]tim em một thời mong manh
Ai yêu nhiều [Dm]hơn đau nhiều hơn em tự thương lấy thân mình mộng mơ [E7]chi cho lu mờ đi lí trí.
Đang yêu như mơ như sao đành tan [Am]vỡ bao câu trăm năm sao đành không [F]nhớ
Có lẽ luyến tiếc lớn nhất với [Dm]em bây giờ là đã quá trông chờ một người [E7]không xem em là cả thế giới.
Hôm nay em say nên vờ không [Am]thấy anh tay trong tay bên cạnh ai [F]đấy
Giấu hết nước mắt giấu hết tổn [Dm]thương em vờ như đã yên bình mà tận [E7]sâu bên trong một trời bão tố.
Tan [Am]tành [F]...Tan [Dm]tành Hờ [E7]hơ
[Am]Hơ hớ hơ hờ hơ [F]Hơ hớ hơ hờ hơ
Để rồi [Dm]khi màn đêm dần buông em gần như gục xuống [E7]sao trên mi nước mắt cứ tuôn.