Capo 4
[F] có thể đổi thành [Fmaj7]
MELODY 1:
Tận cùng ở cuối [C]cơn đau, em vẫn yêu anh như lần[Am] đầu
Tận cùng ở cuối [F]cơn đau, ai trông ngóng ai đêm dài [G]thao thức.
Đoạn tình giờ đã chia [C]đôi, em cũng đau như anh vậy [Am]thôi.
Tình nào mà chẳng phai [F]phôi, đôi ta có duyên không phận anh[G] hỡi.
Ver1:
Thuê [C]bao quý khách vừa gọi, tạm thời không liên lạc được
Nếu không [Am]phiền sau cuộc gọi này vui lòng thực hiện đủ các bước:
Vui lòng [F]xóa số, xóa tên, nếu lỡ thuộc rồi thì tập quên
Xóa [G]số, xóa tên, từ nay về sau đừng gọi đến.
Nếu điện[C] thoại em hết pin, có thể coi là bình thường.
Nhưng gần [Am]1 tháng không gọi được em, anh gần như mất đi phương hướng
Anh không thể [F]hiểu, không thể hiểu lí do nào khiến em ra đi
Anh yêu em [G]nhiều hơn cả bản thân, vậy em buông tay vì điều gì.
Anh đã [C]thử, thử cách trốn chạy nỗi đau
Thử lướt [Am]Tinder và lên Facebook và cố tỏ ra là mình ngầu
Kết quả[F] thì vẫn như vậy, nỗi buồn ấy chẳng vơi đi đâu
Người ta [G]đến bên anh khi vui, khi anh buồn họ đâu thấu
Mấy cô[C] gái mà anh trò chuyện không ai làm được như em cả
Chẳng ai[Am] khóc nấc vì anh, mỗi khi xảy ra cuộc cãi vã
Nhưng cũng [F]vì vậy mà tầm 3 ngày từ lúc làm quen
“Thuê bao [G]này từ nay về sau quý khách không được gọi đến”
MELODY 1:
Tận cùng ở cuối [C]cơn đau, em vẫn yêu anh như lần[Am] đầu
Tận cùng ở cuối [F]cơn đau, ai trông ngóng ai đêm dài [G]thao thức.
Đoạn tình giờ đã chia [C]đôi, em cũng đau như anh vậy [Am]thôi.
Tình nào mà chẳng phai [F]phôi, đôi ta có duyên không phận anh[G] hỡi.
Ver2:
Thuê [C]bao quý khách vừa gọi, hiện đang bận hoặc tắt máy
Gọi thêm[Am] 100 lần nữa thì kết quả vẫn sẽ vậy.
Nên đừng [F]cố nuôi thêm hi vọng, 1 phép màu nào đó viển vông
Vì giữa Hà [G]Nội, 12h đêm thì kiếm đâu ra được cầu vồng?
Kiếm đâu [C]ra được 1 người, cùng anh thực hiện những lời hứa.
Những tin[Am] nhắn công việc mệt mỏi không, đã về tới nhà chưa.
Em [F]à hôm nay anh mệt, về sớm hơn mọi bữa.
Thế hôm[G] nay của em thế nào, bên ấy trời nắng hay đang mưa
Lấy hết can [C]đảm, anh đút tay luồn vào trong túi
Chạy một mạch thật[Am] nhanh, và tất nhiên đầu ngẩng không cúi.
Băng qua từng con[F] hẻm, từng đoạn đường dù dài lê thê
Anh thuộc hết đến từng cái [G]tên vì làm sao quên lối em đi về
Cuối cùng dừng lại [C]trước nhà, anh đến bấm chuông
Chỉ khác[Am] là hôm nay, không thấy em mà mẹ đi xuống
Chưa kịp nói[F] xin lỗi vì hôm nay đến làm phiền muộn
Mẹ kéo cửa [G]ôm chầm lấy anh như thể giải phóng 1 vạn nỗi buồn ..
Anh còn chưa kịp hiểu chuyện gì, khiến cho 2 mắt mẹ sưng [C]to
Nếu anh lỡ làm gì [Am]sai thì cùng lắm mẹ chỉ hơi nhăn nhó.
Từ phía xa bố em tiến[F] lại, sự thật như sét đánh bên tai
Một chiếc bán tải đã cướp em[G] đi và chẳng bao giờ quay trở về lại.
Thậm chí anh [C]còn không kịp nói lời chào
Váy cưới đã may, không có người mặc giờ phải mang đốt [Am]hay sao.
Tìm mua thêm thuốc ngủ, hộp cũ anh dùng đã [F]vơi.
Nhắm mắt chìm vào bóng đêm, anh biết bên kia có em đang [G]đợi.
MELODY 2:
Em muốn [C]mang anh về theo mây em muốn [Am]anh vẫn còn nơi đây
Em đã [F]đau nhiều rồi đã khóc nhiều rồi anh [G]ơi anh về với em
Hoa vẫn [C]thơm lối về anh qua em biết [Am]anh chưa từng đi xa
Mong kiếp [F]sau gặp lại thấy anh tồn tại cho [G]em gửi trọn chữ duyên em [C]nợ anh
Ver3:
Điều cần [C]đến thì cũng đã đến lần cuối cùng bọn mình cãi nhau
Em vừa [Am]khóc vừa nói chia tay anh chỉ lặng im rồi khẽ gật đầu
Anh [F]xin được chở em về 5 lần 7 lượt em vẫn không nghe
Hà Nội [G]cướp đi người anh yêu thương vào một buổi chiều như thế
Một thời gian [C]sau thì anh hay tin hôm ấy em gặp tai nạn
Ngã Tư [Am]Sở, dòng xe tấp nập một mình em nằm giữa đống ngổn ngang
Trên [F]tay ghì chặt điện thoại màn hình tắt lịm khi nào không hay
Còn anh [G]lang thang tìm câu trả lời vì sao em lại tắt máy
Và [C]may sao em cũng qua khỏi cơn nguy kịch
Chủ xe [Am]chạy trốn thật xa khi điều khiển xe dùng chất kích thích
Tay [F]chân em vẫn lành lặn những vết bầm rồi cũng sẽ tan
Nhưng đôi [G]mắt của em từ nay về sau sẽ không tìm được ánh sáng
Anh thật [C]sự bất lực khi nhìn em chìm vào giấc ngủ sâu
Anh ước [Am]có thể thay em gánh những cơn đau mà em cố giấu
Cô [F]gái anh yêu ngày đầu giờ chẳng thể nở nụ cười trên môi
Lỗi lầm [G]tất cả tại anh phải tìm cho ra được cách sám hối
Anh trở về [C]nhà viết bức thư dài đầu thư gửi mẹ gửi cha
Xin lỗi [Am]vì thằng con trai chưa kịp báo hiếu được ngày nào cả
Còn [F]em chẳng biết viết gì bức thư để lại trước lúc anh đi
Vỏn [G]vẹn 2 chữ “Yêu Em” cùng trái tim nhỏ đặt cạnh chữ kí
Và thế [C]là sao bao khó khăn cuối cùng em cũng tỉnh lại
Bên cạnh [Am]em có cha có mẹ cậu mợ họ hàng chẳng thiếu một ai
Sau [F]bao tháng ngày thật dài qua ô cửa khép hờ một cánh
Em [G]lại được ngắm bầu trời chỉ khác là qua đôi mắt của anh
Hà Nội, tròn 10 [C]năm ngày anh ra đi
Hôm nay em có tin [Am]vui nên tranh thủ ghé thăm anh một tí
[F]Em hạ sinh con trai đầu lòng bé sinh non nhưng rất khỏe mạnh
[]Bé như có thêm đôi cánh vì mang trong mình linh hồn của anh