Capo 4
Vì [G]yêu mà [D/F#]anh sẽ ở lại [Em7]đây vì [C]yêu quá [D]yêu con tim thuộc [G]về nơi này
Yêu [B7]sớm ban mai, sương [Em7]bay là đà yêu [Em/C#]những đêm trăng, thông reo rì rào
[Am7]Tiếng suối róc rách, dẫn bước người [D7]thương.
Là [G]duyên, là [D/F#]duyên nay đã [Em7]trổ hoa là [C]duyên, ngỡ [D]như đã từng tự [G]kiếp nào
Bão [B7]tố phong ba đi [Em7]qua đời người thôi [Em/C#]thúc trong tim, nơi [A7]ta dừng lại
[D7]Chốn đây bình [G]yên!
Đà [G]Lạt, Đà Lạt phố [F#m7b5]bên đồi Đà [B7]Lạt, tình yêu mãi trong [Em7]tôi
[C]Đà Lạt, [A7]chưa hề phai [D]phôi!
Chưa [G]xa đã nhớ, những chiều Đà Lạt mưa [Em7]bay lất phất ướt đôi má hồng
Vừa [Am7]xa đã nhớ, chỉ muốn quay về [D7]thôi!
Con [G]tim đã lỡ, trao về Đà Lạt con [Em7]tim đã lỡ, lỡ yêu mất rồi
Vì [Am7]yêu anh sẽ, sẽ ở lại [D7]đây: làm người Đà [G]Lạt.