Ngàn [Fm7] bông hoa kia, xinh tươi,
Cũng đâu [Em7] bằng ,nụ cười người [A7] sinh ra con,
Mẹ [Dm7] như cơn gió,[C#m7] luôn lo [Cm7] lắng cho con mỗi [Bdim] ngày.
Từ thời bé xíu, con mới tập [Bm7] đi.
Vì sợ con (Am] ngã ,chẳng dám ở xa.
Mẹ nhìn theo [Gm7] con, giờ con lớn,
lại chẳng thể [C7] cạnh mẹ được nhiều hơn...
Mẹ cưòi lên [Fm7] nhé...Mẹ đã quá vất vả rồi...
Cười lên [Edim] nhé...Người gánh vác cả [A7] cuộc đời...
Cảm [Dm7] ơn mẹ đã lo lắng cho con,[C#7] suốt chặng [Fm7] đường đời...
Con [Bdim] chẳng muốn trưởng thành [Bm7] đâu, con chỉ [Am7] muốn cạnh mẹ lâu
Người phụ [Gm7] nữ đặc biệt nhất... cuộc đời [D#m7]con
Dù nói yêu ngàn cô [Fm7] gái, chỉ có mỗi mẹ thì [Em7] chưa ?
Giờ [A7] con muốn nhờ cơn [Dm7] gió, gửi lời nói từ trái [Cm7] tim trân thành..
Con [B7] Yêu Mẹ Rất [Bm7]Nhiều , dù chẳng hề mỹ [Am7] miều..
Mẹ [Dm7] là người phụ nữ [Gm7] duy nhất... con mãi yêu
Gửi [B] gắm Tình yêu bền bỉ này! [Fm7].