1. Ai đi về [F]đâu giữa một đêm [Am]buồn.[Gm]
Trên thân còn [C]in mầu [F]gió bốn phương.
Ai đi về [Am]đâu khi [Dm]trời tuyết [Bb]xuống. [Gm]
Gió rét miền [C]hoang ngập [C7]trên lối [F]mòn. [F7]
Người là Giu-[Bb]se người [C7]dân tha [F]hương.
Không nơi quán gió tựa [Dm]thân đêm [Gm]đông. [F7]
Người là Trinh [Bb]Vương lê [E7]bước băn [Am]khoăn.
Biết đi về [Dm]đâu trước [C7]giờ Chúa giáng [F]trần.
ĐK. Nhưng đêm nay gió trở mùa hân [F7]hoan người [Bb]ơi!
Chúa Cứu Thế muôn [F]loài [Gm]đã tới [C]rồi. [C7]
Hoàng thành [F]ơi!
Sao dáng ngươi lạnh [Dm]lùng [C7]hoang [F]vắng.
[Gm]Người không biết sự [Am]tình [C7]ấy [F]chăng?
2. Đêm nay toàn [F]dân đón chào thanh [Am]bình. [Gm]
Bê-lem hỉ [C]hoan mừng [F]ánh sáng mới.
Giê-su là [Am]hy vọng [Dm]toàn thế [Bb]giới. [Gm]
Xuống cứu trần [C]gian bằng [C7]gương ái [F]tình. [F7]
Kìa đoàn chăn [Bb]chiên cùng [C7]nhau xông [F]pha.
Xăm xăm tiến bước về [Dm]nơi hoang [Gm]sơ. [F7]
Dù đường xa [Bb]xôi dấn [E7]bước hy [Am]sinh.
Tiến mau về [Dm]hang đá [C7]thờ Chúa giáng [F]sinh.
3. Vang trên đồi [F]xa khúc nhạc êm [Am]đềm. [Gm]
Bao Thiên Thần [C]dâng lời [F]hát réo rắt.
Ngôi sao hiện [Am]lên giữa [Dm]trời bát [Bb]ngát. [Gm]
Ánh sáng dịu [C]êm tràn [C7]lan khắp [F]miền. [F7]
Giờ này an [Bb]ninh về [C7]trên quê [F]hương.
Giê-su đến xóa lòng [Dm]dân đau [Gm]thương. [F7]
Giờ này nêu [Bb]cao gương [E7]sáng công [Am]bình.
Đứng lên toàn [Dm]dân đón [C7]mừng Chúa giáng [F]sinh.