bóng đò chiều bên sông cất lên câu hò
phượng hồng rơi nhẹ nhàng xuống nơi ta ngồi
cánh đồng vàng hương thơm ngát lay mây trời
mình tay trong tay ngây ngất không vướng bận
bao năm trôi dần đi người giờ đã thay áo mới do vì
dẫu biết đôi mình chẳng thể bên nhau dài lâu
mưa rơi rơi ngoài hiên bồi hồi nhớ ai đôi mắt ưu phiền
em trách chi người đành lòng bước đi ân tình phân ly
thuyền giờ sang sông đi về đâu
đọng lại vấn vương trên nước u sầu
môi mắt em chờ.. còn trông mong ai kia về không?
ngày người vu quy tương phùng bên
một người khác quên câu hứa câu thề
ai đã thay lòng chẳng còn tiếc chi như thuyền sang sông
ngồi thờ ơ trong men rượu cay
bầu trời kéo giông tố đến bên này
mây trắng bên người nhìn ai lên xe hoa cùng anh
thiệp hồng ai trao? ai buồn đau?
dặn lòng cố quên nước mắt tuôn trào
sông nước vô tình người hãy quên khi trời bình minh