Làm gì có ai thương [C]em như vậy
Có ai cần [E7]em đến thế
Có ai chia [Am]tay mà vẫn mong từng [G]ngày
Mong niềm [F]vui dù em thuộc về [Fm]ai
Làm gì có ai thương [C]em như vậy
Có ai vẫn [E7]luôn ở đấy
Đứng sau lưng [Am]em để những khi chơi [G]vơi
Mang bình [F]yên chẳng mang gì xa [Fm]xôi
Có ai thương [C]em…
Làm gì có ai thương [C]em,
Mà lại băng qua màn sương đêm
Bởi vì không muốn [E7]nhìn em
Và anh thấy nhớ mùi hương làm quen
Có 1 nhành hoa cài [Am]trên tóc
anh say [G]đắm cả rừng cây
Nên là ngày [F]không còn thương nhóc
Khi thế giới [Fm]kia ngừng quay
Nhưng rồi em lại đi [C]mất
không phải duy nhất
như 1 thói [E7]quen, anh lại đem kỷ niệm đi cất
và anh cũng [Am]không bất
ngờ, dù về sau [G]hay từ trước giờ
thì mọi thứ [F]vẫn cứ trôi qua như [Fm]là giấc mơ,
như chưa từng là [C]nàng thơ.