Ngày [C] hôm nay anh phải đi xa nhưng còn [G] điều chưa nỡ
Dành [Am] cho em đôi lời nhưng anh ngại [Em] ngùng nên lỡ
Đâu ai đứng đó [F] dại khờ chỉ để đợi chờ mình [C]
Sao không bước tới [F] một lần? Sao anh vẫn cứ [G] lặng thinh?
Ngại [C] vu vơ, ngại tương lai anh còn [G] dang dở
Ngại [Am] em chê chẳng thèm yêu anh nên càng [Em] không dám
Anh đâu biết yêu [F] một người là khổ đau như vậy! [C]
Khi ta lỡ yêu [F] một người, là lỡ [G] yêu một người.
ĐK:
Anh đâu ngờ chỉ [C] một lần mà mất một người đến suốt [G] đời
Đâu ai ngồi đó [Am] chỉ để đợi chờ người như anh [Em]
Thầm nghĩ một ngày [F] không xa anh sẽ quay về [C]
Gửi em lời yêu [F] lâu nay, nói ra nỗi lòng [G] anh đây.
Nhưng khi quay về [C] nơi đây anh tìm em ngay mà nào [G] đâu thấy
Hoa thơm anh cầm [Am] trên tay, nụ cười ngẩn ngơ nhìn em [Em] bên người ấy
Anh đâu biết yêu [F] một người là khổ đau như vậy! [C]
Đâu ai đứng đó [F] đợi mình, đâu ai dám yêu [G] một người vô [C] hình.