Bản tình [D]ca anh đã từng viết cho.
Một người [Dmaj7]mà anh đã từng rất yêu.
Chỉ còn lại [Gmaj7]những kỉ niệm khó phai.
Mà giờ [Gm6]cạnh bên em đã có ai.
Giả vờ [D]như quên đi chuyện chúng ta.
Đã bao [Dmaj7]lần em chẳng chịu nói ra.
Rằng em [Gmaj7]chỉ xem là thế thân.
Giờ em [Gmmaj7]vui vì có được [A7]hắn ta.
Sẽ thật [F#m7]tuyệt đẹp nhất nếu khi chỉ có chúng [Baug]mình.
Mà giờ [B7b9]hắn ta lại cướp [Em7]mất trọn trái tim cho riêng [A7]mình.
[G]Thế nên [F#m7]anh ngồi một [F#7b9]góc căn phòng tối [Bm7]tăm, mau dần nước [E9/G#]mắt.
Và anh [Em9]viết hết những ca từ mà anh [Gmmaj7]muốn dành tặng riêng [C]em.[A7/C#]
Những điều đẹp [D]đẽ nhất, những ngọt ngào [Dmaj7]khó quên.
Những ngày anh [G]có em ở [Gmmaj7]kế bên.
Nỗi nhớ miên [F#m7]man này,[F#7b9]vùi nát tâm hồn [Bm7]anh.
Liệu [Baug]rằng em có [Em9]thấy anh đang nhạt nhòa, vào những [Gmmaj7]lúc em ở [C]bên người ấy.
Người ấy.[D] [Dmaj7]
Người ấy.[Gmaj7] [Gmmaj7]
Mưa rơi tầm [D]tã e gọi cho a, bảo rằng hắn đã rời xa em rồi.
Đông đi gần [Dmaj7]hạ trời ngập đầy nắng, nhưng chẳng điều gì ấm áp bằng đôi môi.
Vì cuộc [G]đời là những vệt sáng, sau tầm màn chỉ gieo chút hy vọng.
Thương tôi một [Gmmaj7]chút bằng những ngọt ngào rồi lấy lại hết những hoài mong.
Nhưng đêm không [D]ngủ không phải những đêm lạnh, mà là đêm đó em nói em yêu anh.
Chẳng còn ngôi [Dmaj7]sao nào đẹp bằng đôi mắt,
Cả thiên hà này cũng chẳng được như anh.
Ước gì em [G]gọi tên anh trong giấc ngủ, có lẽ hình bóng thì không bao giờ đủ.
Kỷ niệm đã [Gmmaj7]cũ thì chẳng nên nhắc lại, em tìm tới anh chắc cũng vì thương hại.
Ngày mai đã [D]đến. Và mùi hương ấy cũng chẳng còn kế bên.
Ôi cả [Dmaj7]đời tôi chả buồn nhung nhớ, chỉ một khoảnh khắc tôi lại không thể quên.
Em đưa anh [G]vào những cuồng quay tình yêu rồi lại để anh một mình ở nơi ấy.
Rốt cuộc con [Gmmaj7]tim này đáng giá bao nhiêu, để chịu những đổ nát mà ta đã dựng xây.
Những điếu thuốc [D]tàn, những cơn say đeo bám khiến anh chán nản vì chẳng quên được em.
Những điều đơn [Dmaj7]giản, những ngày tháng ảm đảm trôi vào dĩ vãng sau những đêm say mèm.
Nụ hôn của [G]em là ánh nắng cuối cùng trong cơn mưa dần tan.
Dang tay ôm [Gmmaj7]lấy bằng tất cả bao dung, rồi bóp nghẹt tôi trong giây phút ngỡ ngàng.
Sẽ thật [F#m7]tuyệt đẹp nhất nếu khi chỉ có chúng [Baug]mình.
Mà giờ [B7b9]hắn ta lại cướp [Em7]mất trọn trái tim cho riêng [A7]mình.
[G]Thế nên [F#m7]anh ngồi một [F#7b9]góc căn phòng tối [Bm7]tăm, mau dần nước [E9/G#]mắt.
Và anh [Em9]viết hết những ca từ mà anh [Gmmaj7]muốn dành tặng riêng [C]em.[A7/C#]
Những điều đẹp [D]đẽ nhất, những ngọt ngào [Dmaj7]khó quên.
Những ngày anh [G]có em ở [Gmmaj7]kế bên.
Nỗi nhớ miên [F#m7]man này,[F#7b9]vùi nát tâm hồn [Bm7]anh.
Liệu [Baug]rằng em có [Em9]thấy anh đang nhạt nhòa, vào những [Gmmaj7]lúc em ở [C]bên người ấy.
Người ấy.[D] [Dmaj7]
Người ấy.[Gmaj7] [Gmmaj7]
[D] [Dmaj7] [G] [Gmmaj7] [F#m7] [F#7b9] [Bm7]
Liệu [Baug]rằng em có thấy [Em7]anh đang nhạt nhòa.
Vào những [Gmmaj7]lúc em ở bên [C]người [F]ấy.[Fmaj7]
Người [Bbmaj7]ấy.[Bbmmaj7]
Người [F]ấy.[Fmaj7]
Người [Bbmaj7]ấy.[Bbmmaj7]
[Fmaj7]