Tông gốc [D], capo 2
[C]Đã bao giờ mày tưởng tượng,
Rằng nhảy từ tầng cao khi [Em]tiếp đất thì trông mày sẽ như thế nào?
[Am]Có bao giờ mày phiền não,
Khi sống ở thế hệ con người có [F]đồng tiền thì mới được đề cao.
Chỉ [C]mới nứt mắt,
Tao phải quen,
Việc tự dồn nén bao tổn thương mà bọn mày coi là [Em]cực hình.
Cả [Am]những khúc mắc,
Nên hỏi ai?
Khi chính lòng tốt, sự bao dung của họ tao cần [F]xác minh.
Ánh mắt họ nhìn [C]tao,
Liếc xong cười,
14 tuổi tao hỏi mẹ tao về vòng lặp của một kiếp con [Em]người.
Ngồi thơ thẩn trong giảng đường c2 đã suy nghĩ sẽ là ai vào độ tuổi [Am]30
Cô bạn thân tuổi 16 đã cưới,
Thằng bạn học mới ra trường tha [F]hương
Bất cứ ai cũng vài lần lạc bước,
Nhưng đầu phải ngẩng cao khi bước chân ra đường[C]
Khuyên người thân phải tích cực,
Nhưng thân thì đang phải tiếp tục chịu đựng...[Em]
Tao viết mà không thấy tiếc mực,
Và âm nhạc giúp tao phá bỏ mọi định mức.
Khi còn [Am]sức còn lực, khi còn bực còn ức.
Bữa ăn bữa bỏ, đến giờ ngủ còn thức.
Lí do [F]sống và làm là người thân còn mong chờ sau lưng.
Hook
Trong ta luôn có những tiếng [C]hét đau thương một đời....
Mạng người bằng một tờ giấy [Em]không vấy lên dòng mực
Tự thả mình vào những cú [Am]xoay cánh tay với mây...
Thân ta bị trời [F]đày
Vong hồn ta như đang khao [C]khát đôi vai tựa vào
Hận thù đời người ngàn vết [Em]dao thế gian gầm gào
Ai cũng cho rằng mình lớn [Am]lao thấp cao đáng không?
Đem khoe tự do trong [F]lồng !
Ver2
[C]Tao cũng như bao đứa trẻ khác,
Mặc định từ nhỏ là ngã đau không [Em]được khóc
[Am]Tao được dạy về hoà bình, lòng tốt nhưng ai chả phản kháng khi bị [F]vùi dập
Khoảng cách cậu con [C]trai với bố, tỉ
lệ thuận với khoản nợ mà cả nhà nó phải cong lưng
Nó bị hoàn [Em]cảnh bóp chết từ bên trong, nhưng
cơ mặt phải luôn trong trạng thái gồng cứng
Tận cùng của nhục [Am]nhã là nhìn mẹ phải khóc
Thằng em nó cần tiền để bước vào đại học
Nó thì lại [F]đang cặm cụi với đam mê vì nó tin một ngày âm nhạc giúp nó đổi đời
Nó chưa từng nhận lời [C]khen từ gia đình mẹ
nó chỉ hỏi: "Có chắc con có làm được không?"
Quen việc ngủ [Em]ngày để đêm lại thu âm bài mới, nó cứ gào một mình tới xước họng
Trưởng thành là nhận [Am]thức bản thân đang bất lực,
Cắn răng mà chịu đựng nuốt chửng cục uất ức
4 tháng ngắn [F]ngủi nó sút 16kg, vẫn phải nghe lời khuyên phải cố gắng hết sức
Tuổi thơ nó là [C]nỗi bất an khi nhìn bố chạy án
Từ thằng công tử bột hoá thằng nhóc lang thang
Từ thằng [Em]bị bắt nạt trở thành kẻ bắt nạt
Mồm nó không quen thở ra mấy lời câu than vãn
Nó đi [Am]tìm thuốc lá để mà nạp can đảm
Âm nhạc với nó là một khoảng không gian
Là [F]khi cầm mic và đứng rap, nó gọi là thời gian để cơ mặt co giãn
Hook
Trong ta luôn có những tiếng hét [C]đau thương một đời....
Mạng người bằng một tờ giấy [Em]không vấy lên dòng mực
Tự thả mình vào những cú [Am]xoay cánh tay với mây...
Thân ta bị trời [F]đày
Vong hồn ta như đang khao [C]khát đôi vai tựa vào
Hận thù đời người ngàn vết [Em]dao thế gian gầm gào
Ai cũng cho rằng mình lớn [Am]lao thấp cao đáng không?
Đem khoe tự do trong lồng [F]!