Con thường [C]không làm điều này nhất Vì tính con vốn lì từ bé
Viết [E7]thư gửi người đã mất Là một hành động rất phi thực tế
[F]Con lười làm mọi thứ Ở trong nhà chỉ đi ra vô
Con [Fm]lười đánh cả cái beat Nên đánh mỗi trống và piano
Con [C]lười viết ra lời ca Nên đành gửi ba bằng vài câu rap
Mong [E7]ba có thể đọc được Có thể một kiếp sống dài lâu khác
Có [F]thể là vào một ngày Khi hơi thở con đã hết sức
Bởi vì kết [Fm]thúc thì dù là ai Cũng sẽ nằm dưới ba mét đất
Cái [C]ngày chọn sống bên ngoài Chỉ vì muốn hít thở bầu không khí
Con bỏ [E7]nhà, nơi có mẹ Ra đường với năm chục trong ví
Cái [F]ngày con rớt đại học Người yêu thì hóa ra người lạ
Và mẹ mặc [Fm]kệ khi biết những ngày con ngủ Ở trước sân nhà người ta
Con [C]từng cố làm mọi thứ Chỉ để giữ cho mình tồn tại
Bốc [E7]vác hay là phụ hồ Con còn chẳng nhớ những việc còn lại
Lúc đó [F]con chỉ cố kiếm ăn Và vẫn sống mặc kệ tương lai
Vì bản thân [Fm]mình còn thiếu miếng chăn Thì lấy cái gì để mà thương ai
Tình [C]yêu lần nữa lại đến Đó là điều không thể tránh được
Và rồi [E7]họ cũng chọn đi Vì tiền con không có để mà đánh cược
Đó là [F]lúc âm nhạc lên tiếng Buộc con phải viết ra bài ca
Và bán nhạc [Fm]dạo là thứ duy nhất Giúp sự tồn tại của con dài ra
Lâu [C]ngày vẫn về thăm mẹ Nhưng chẳng thể ngồi cạnh được bao lâu
Bảy năm [E7]trước cũng đã thế rồi Và con tự thấy cũng chẳng sao đâu
Con chỉ [F]hơi nhớ về những ngày Đã trôi qua cũng hơi gấp gáp
Tối ba [Fm]mẹ vẫn nằm xem phim Còn con ngồi chơi đồ chơi lắp ráp
Ba luôn [C]bảo đồ ăn quá ngon Dù trên bàn chỉ mỗi cá cơm
Vì cái [E7]thứ ta bỏ vào bụng Không khiến nụ cười ta sẽ khá hơn
Vì cái [F]thứ mà con học được Ở đằng sau những ván cờ vua
Rằng con [Fm]người nếu không lỡ bước Thì bản thân họ không bao giờ thua
[C]Nhưng ba chưa kịp kể Sức nặng khẩu súng nằm trên vai
Cũng chưa [E7]kịp thực hiện lời nói Rằng con sẽ có một người em trai
Chưa kịp [F]kể cách để vượt qua Khi một người trong đời biến mất
Cách để [Fm]sống giữa một xã hội Mà giả dối là thứ phổ biến nhất
Nhưng [C]ba cũng đừng có lo Con không còn là đứa nít nôi
Con đã [E7]học được cách hạnh phúc Bằng cách đặt niềm tin ít thôi
[F]Học được cách nói ra Và khi nào thì nên ít lời
Con đã [Fm]học được cách tồn tại Khi cuộc sống này vẫn đang giết người
Con [C]lười viết ra lời ca Nên đành gửi ba bằng vài câu rap
Mong [E7]ba có thể đọc được Có thể một kiếp sống dài lâu khác
Có [F]thể là vào một ngày Khi hơi thở con đã hết sức
Bởi vì kết [Fm]thúc thì dù là ai Cũng sẽ nằm dưới ba mét đất