[A#m]ta đang cố giam mình lại giữa thành phố xầm uất
[G#]không còn dùng đến những thói quen như thường ngày
[Fm]làm sao để con tim được đồng nhất
khi một [A#m]trong chúng ta đều đang thầm muốn [Fm]buông tay
ta đã sai [F#]rồi, chiếc ghế trong hành trình này, sẽ cho ai n [G#]gồi
tất cả rồi sẽ thay đổi, chỉ tiếc là em [Fm]không ở đây thôi
mây trôi, đi về một phương trời [A#m]mới
nỗi cô đơn để tôi lại [Fm]trong trạng thái rối bời
[F#]em à đã rời đi mà chẳng quay lại [G#]thêm vào vài nốt nhạc mang nét ngây dại
[Fm]em đã cho tôi biết cảm giác cô đơn nó ra sao
[A#m]nó chỉ đơn giản là, làm [Fm]cho chúng ta đau
cho một [F#]chút men, trong một phút giây
tôi cố chuốt [G#]thêm, và vì sao tôi lại ra thế này ?
[Fm]tất cả là, ... [A#m]vì em [Fm]
Ta đã [F#]nói sẽ chẳng buông [G#]tay dẫu thế nào
Anh đã [Fm]nói sẽ mãi ở [A#m]bên [Fm]
Vì sao [F#]thế điều gì khiến [G#]ta thế này
[Fm]Vô tâm quên mất đi mình từng [A#m]có nhau [Fm]
[F#]Đau... thật.. [G#]đau [Fm]Sao... lại [A#m]thế [Fm]
[F#]Nơi...từng [G#]qua... [Fm]tất cả vẫn như vậy nhưng chẳng [A#m]có nhau.
[F#]tất cả mọi cô đơn ta luôn kiếm ở trong [G#]phim
quên đi chính bản thân bên căn phòng, mà ta không tìm
[Fm]cuộc điện thoại ngắn gọn từ đầu dây bên [A#m]
kia, kết thúc nhịp đập cuối [Fm]cùng của con tim
anh biết [F#]chắc là bộ ký ức không thể chứa
đủ hết hình hài giọt nước mắt của [G#]em rơi
chỉ còn lại mảnh giấy cũ bên trong trang [Fm]cuối
lưu sau cuốn nhật ký mang tên là [A#m]màn đêm tới
[F#]Em, Giấu nước [G#]mắt Để [Fm]anh không biết là em [A#m]đau [Fm]
[F#]Mưa đêm đang [G#]rơi phải [Fm]chăng mưa thấu điều em [A#m]giấu [Fm]
Ta đã [F#]nói sẽ chẳng buông [G#]tay dẫu thế nào
Anh đã [Fm]nói sẽ mãi ở [A#m]bên [Fm]
Vì sao [F#]thế điều gì khiến [G#]ta thế này
[Fm]Vô tâm quên mất đi mình từng [A#m]có nhau [Fm]
[F#]Đau... thật.. [G#]đau [Fm]Sao... lại [A#m]thế [Fm]
[F#]Nơi...từng [G#]qua... [Fm]tất cả vẫn như vậy nhưng chẳng [A#m]có nhau.