Capo 5
Tone [Am]
Em [F]nói em không hề mệt, công việc [C]cứ thế càng nhiều thêm
Và em [G]nói nó rất là vui, cho dù [Am]em đã thức nhiều đêm
Em [F]nói em không hề buồn, khi anh [C]ta nói lời tạm biệt
Em cứ [G]nghĩ anh ta đùa thôi, nhưng anh [Am]ta làm thiệt
Em nói [F]em chỉ [C]cần miếng chăn
But [G]i’m still ok em không cần [Am]người viếng thăm.
Em nói [F]em rất bình thường, không phải [C]người tiếng tăm
Nên miệng [G]đời chẳng thể làm mình nghiến [Am]răng
Nhưng Em không giỏi nói [F]dối như em nghĩ [C]đâu
Em không giỏi nói [G]dối như em nghĩ [Am]đâu
Em không giỏi nói [F]dối như em nghĩ [C]đâu
Em không giỏi nói [G]dối như em nghĩ [Am]đâu
Em không giỏi nói [F]dối như em nghĩ [C]đâu
Tuy anh không giỏi bắt [G]sóng giống như radi [Am]o
Nhưng khi em buồn phát [F]khóc em nghĩ anh biết [C]đâu
Khi em hoà mình [G]trong list Travis [Am]Scott
Đôi [F]môi em hay thường cười, còn tay [C]trái em thường cầm lon
Anh tự [G]cho mình học trường đời nhưng tiếc [Am]cái là trường mầm non.
Nhưng anh [F]biết đã bao nhiêu lần em luôn tìm [C]cách bão hoà
Những đau [G]đớn nó chia nhiều phần còn hơn cả [Am]sách giáo khoa
Em nói [F]không sợ đời giết [C]em
Và em không thấy chạnh [G]lòng khi đêm bầu trời rét [Am]thêm
Em không nhớ những đêm canh [F]ba, em không nhớ chiếc hôn anh [C]ta
Và em không nhớ những lời đàn [G]bà của bao nhiêu người ghét [Am]em
Em nói không cần tình [F]yêu vì toàn là giả [C]dối
Em nói không cần người [G]bên em khi em già [Am]cỗi
Em nói đã sai một [F]lần và em không muốn sai [C]thêm
Và nếu có chiếu phim cuộc [G]đời em cũng không muốn ai [Am]xem
Vậy sao em lại [F]khóc? [C]oh [G] [Am]
Vậy sao em lại [F]khóc? [C]oh [G] [Am]
Nhưng Em không giỏi nói [F]dối như em nghĩ [C]đâu
Em không giỏi nói [G]dối như em nghĩ [Am]đâu
Em không giỏi nói [F]dối như em nghĩ [C]đâu
Em không giỏi nói [G]dối như em nghĩ [Am]đâu
Em không giỏi nói [F]dối như em nghĩ [C]đâu
Tuy anh không giỏi bắt [G]sóng giống như radi [Am]o
Nhưng khi em buồn phát [F]khóc em nghĩ anh biết [C]đâu
Khi em hoà mình [G]trong list Travis [Am]Scott
Sao phải [F]khóc? Khi nắng đang dần phai
Sao phải [Em]khóc? Khi em nói em chẳng cần ai
Sao phải [Dm]khóc? Khi có anh gần lại
Và trong cuộc [C]sống chuyện gì chẳng có lần hai
Sao phải [F]khóc? Khi nắng đang dần phai
Sao phải [Em]khóc? Khi em nói em chẳng cần ai
Sao phải [Dm]khóc? Khi có anh gần lại
Và trong cuộc [Fm]sống chuyện gì chẳng có lần hai
Em nói [F#]không sợ đời giết [C#]em
Và em không thấy chạnh [G#]lòng khi đêm bầu trời rét [A#m]thêm
Em không nhớ những đêm canh [F#]ba, em không nhớ chiếc hôn anh [C#]ta
Và em không nhớ những lời đàn [G#]bà của bao nhiêu người ghét [A#m]em
Nhưng Em không giỏi nói [F#]dối như em nghĩ [C#]đâu
Em không giỏi nói [G#]dối như em nghĩ [A#m]đâu
Em không giỏi nói [F#]dối như em nghĩ [C#]đâu
Em không giỏi nói [G#]dối như em nghĩ [A#m]đâu
Em không giỏi nói [F#]dối như em nghĩ [C#]đâu
Tuy anh không giỏi bắt [G#]sóng giống như radi [A#m]o
Nhưng khi em buồn phát [F#]khóc em nghĩ anh biết [C#]đâu
Khi em hoà mình [G#]trong list Travis [A#m]Scott